Niệm Hề năm thứ tư thángmười một, thoáng cái đã gần đến cuối năm, Thủy Dạng Hề sống lại trở về đã hơnhai tháng.
Trong cung khắp nơi maivàng nở rộ, tuyết trắng thành đôi,một mảnh thế giới lạnh lẽo.
Thừa Kiền Điện
Đã ba ngày Cảnh Hề Đếtuyên bố bệnh nặng, lại đóng cửa không ra, không gặp bất kỳ quan lại nào diệnthánh. Ngoại trừ Trương Thái y phụ trách trị liệu cùng Từ Công công phụ tráchtoàn bộ nội vụ.
Ngoài phòng, băng lãnhnhư trước, phòng trong, thế nhưng là tình cảm ấm áp hòa thuận vui vẻ. Một cànhmai vàng độc nhất, được cắm bình yên thong dong trên ngự án, thỉnh thoảng baytới một làn hương thơm lạnh lùng, làm cho người ta bất giác có ý nghĩ đổi mớihoàn toàn.
Trong điện, Nam Cung NgựCảnh ngồi ngay ngắn trước án, một tay cầm bút lông, cúi người trước giấy TuyênThành, linh động mà từ từ phác họa, vẻ mặc chuyên chú suy nghĩ không ai sánhbằng . Không thấy một chút vẻ nào thể hiện là đang bệnh nặng.
Thủy Dạng Hề nhìn NamCung Ngự Cảnh đang chuyên tâm vẽ tranh, mày cứ nhíu chặt lại, liền tiến lênđoạt cây bút trong tay hắn ném sang một: "Thật vất vả mới thanh nhàn mấyngày, sao lại cầm bút lên rồi. Chàng an an ổn ổn nghỉ ngơi mấy ngày cho takhông được sao?" Ánh mắt tức giận lướt qua khuôn mặt tươi cười của hắn.
"Ai, Hề Nhi càngngày càng quản nhiều hơn à nha. Vi phu chính là tuân mệnh, có điều đợi ta mangphần còn lại của bức họa hoàn tất đã. Một bức họa đẹp như thế này không thểliền bị điểm này mà hỏng đi, nàng xem có phải thế
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/duyen-he/1618935/chuong-93.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.