Thời gian lơ đãng, chỉtrong chớp mắt đã qua đi.
Chẳng mấy chốc thu điđông đến, trong cung ngày càng im ắng, như mây bàn thổi qua. Bởi vì vẫn đối vớibên ngoài giấu diếm, cho nên cuộc sống của cả nhà Thủy Dạng Hề thật sự là quábình tĩnh cùng nhàn nhã.
Thái Hậu muốn mượn thếlực Lâm tướng quân ở bên ngoài làm ra cái gì đó nhiễu loạn, nhưng thật ra cũngngại thân thể Nam Cung Ngự Cảnh hình như đã chậm rãi khôi phục, nên không dámlại hành động thiếu suy nghĩ. Nam Cung Ngự Cảnh cũng nhân cơ hội đem thực quyềncủa quan viên họ Lâm thu về trong tay chính mình, vô luận binh quyền hoặc làhành chính quyền, trước sau cuối cùng không đến một tháng, đã mạnh mẽ vang dộithay đổi.
Đầu mùa đông sáng sớm,trời se lạnh. Khi ánh nắng mặt trời ấm áp chiếu vào Thừa Kiền Điện, Nam Cung NgựCảnh đã muốn hạ triều trở lại.
Trong Thừa Kiền Điện,ngồi giữa trung tâm là một nữ tử trên chiếu, vạt áo thiến sắc thật dài thừa dịpcửa mở gió thổi thì nhanh chóng quăng vào chỗ chỉ vàng thêu trên đôi giày củaNam Cung Ngự Cảnh .
Nữ tử cầm trong tay haiquân bài hình ảnh có chút dữ tợn ném ra, đắc ý nói: "Song tiễn, nổ cho cácngươi thương tích đầy mình. Như thế nào, hai cái tiểu quỷ, nương ngươi nhưng làlại thắng các ngươi. Mau mau mau, đem các bảo bối của các ngươi dâng tặng lênđi..." Thủy Dạng Hề gặp may, một mặt gào thét, một mặt hai tay càng khôngngừng hướng trước mặt Niên Niên cùng Tuyền Tuyền vơ cái gọi là bảo bối.
Bọn họ đã nhiều ngàynhưng vẫn thích trò chơi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/duyen-he/1618932/chuong-90.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.