Trong thư phòng , có một bàn gỗ hương trang trí đơngiản, trên bàn, một bức vẽ hồ nước xanh biếc đang vào mùa xuân, trong khônggian của bức vẽ, một nhánh sông tương hiện ra trước ngòi bút sắc sảo, từng néttừng nét hiện ra trên giấy, mang theo thoang thoảng mùi hương.
Thủy Dạng Hề đứng cạnh Nam Cung Ngự Cảnh, một tay giữnhẹ tay áo, một tay nhẹ nhàng mài mực. Hương thơm của mực lượn lờ, phiêután trong các góc thư phòng, không khí yên ắng càng tăng vui vẻ hòathuận, thanh nhàn không màng danh lợi. Hài hòa tốt đẹp như thế, ẩn tàng khoảngthời gian sắp tới giương cung bạt kiếm.
Nam Cung Ngự Cảnh một tay đề bút, cười với Thủy DạngHề, khuỷu tay đưa mấy nét, mấy chữ nhàn nhã, phóng khoáng, thong dong xuất hiệnrõ ràng, giống như con rồng tiềm phục dưới đáy nước bàn bạc, hoa mị như phượngvũ cửu thiên, tất cả đều được miêu tả trên trang giấy, mây bay nước chảy linhđộng tiêu sái.s
Thủy Dạng Hề ngừng tay, nhìn mấy chữ trên giấy, tánthưởng gật gật đầu: "Hảo, ta mặc dù không biết chữ, nhưng nhìn phong thái,bút tích, trong lòng ta cũng biết được một hai. Tâm lý thoải mái tự tại, tínhtoán kỹ càng, chắc chắn là sớm có đối sách , có phải thế không?" Nói xong,một đôi mắt tràn đầy nhu tình chân thành nhìn chằm chằm Nam Cung Ngự Cảnh, vôcùng tín nhiệm.
Nam Cung Ngự Cảnh cẩn thận cầm tờ giấy, đặt trên bàn,ngoái đầu nhìn lại đối với Thủy Dạng Hề cười: "Hề Nhi quả nhiên thôngminh. Đúng vậy, đối với mẫu hậu, ta vẫn có phòng bị. Từ nhỏ đã biết nàng làngười tâm ngoan thủ lạt,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/duyen-he/1618921/chuong-79.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.