Thủy Dạng Hề mở cửa sổra, chỉ thấy mưa bụi mênh mông đầy trời, sương mù giăng khắp nơi, cùng vớinhững giọt mưa, từng giọt từng giọt rơi xuống, giống như lụa mỏng trong mộng,khi bị gió thổi, tự tại nhẹ nhàng.
Trong lòng Thủy Dạng Hềchợt thấy vui vẻ, trời mưa , tiếng mưa rơi sàn sạt, như tằm cuốn lá dâu, yêntĩnh vô cùng, làm cho trong lòng mọi người đều cảm thấy thư thái.
So với ánh nắng tươi sángngày xuân, nàng lại thích mưa bụi liên tục như thế này hơn, có thể làm chongười ta yên tĩnh như u lan trong cốc, say với sự lười nhác. Đưa tay ra hứngđược vài giọt mưa, rơi vào bàn tay thấy có chút lạnh.
Mỉm cười, hôm nay mưathật thích, nàng đang lo này ngày xuân ấm áp đôi khi làm người ta phiền lòng.
Cầm cây ô, đi ra khỏiphòng. Thời điểm này, hắn chắc hẳn đang ở Tử Thần lâu. Nếu nàng muốn đi gặpThục phi, hỏi hắn, có vẻ sẽ dễ dàng hơn.
Cười khẽ trong đáy lòng,những ngày sau này, sợ là sẽ có nhiều bận rộn đây.
Mới đi được vài bước, chỉthấy Tống nương vội vàng đi đến trước mặt nàng, sắc mặt có chút ngưng trọng,kêu một tiếng tiểu thư, liền đứng ở tại chỗ.
Mặt Thủy Dạng Hề nhănlại, nhíu mày, tiếp tục đi lên phía trước: "Chuyện gì?" Nhìn bộ dángTống nương, chẳng lẽ xảy ra có chuyện gì không tốt.
"Thục phi đã chết."Tống nương chạy nhanh đuổi kịp Thủy Dạng Hề nói.
"Cái gì?" ThủyDạng Hề đột nhiên dừng lại cước bộ, xoay người, ngưng mắt nhìn nàng. Sao tựnhiên lại như vậy, nàng đang chuẩn bị tiến cung một chuyến, liền truyền đến tinngười nàng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/duyen-he/1618912/chuong-70.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.