Đêm nay là một đêm đángnhớ của Thiên Mị vương triều.
Đêm khuya, gió mát trăngthanh, mặt trăng phía cao cao, bỗng nhiên có một đám mây đen rất lớn từ phíachân trời di chuyển tới gần mặt trăng. Ánh sáng dưới trần gian, từng chút từngchút một, bị cắn nuốt gần hết.
Cành cây trơ trọi trong bóng đêm tĩnh lặng chỉ chừa một cái bóng mờ nhạt, đêm đen lặng gió,làm toát lên vẻ quỷ dị mà thần bí , trên mặt đất loang lổ mơ hồ cũng tùy theođó chớp lên, vài tiếng con ếch kêu, mấy chỗ khác là tiếng côn trùng kêu vang,vài nơi lại có tiếng chim kêu, làm cho đêm hôm nay càng tăng vẻ thê lương quỷdị.
Ám sắc trong rừng, mộtđội nhân mã đông như kiến phi theo hàng ngũ, vô thanh vô tức đi về phía trước.Chỉ đóng quân ở ngoài ngoại ô cách kinh đô mười dặm. Thấy không rõ có bao nhiêunhân mã, cũng không biết là nhân mã từ nơi nào đến.
Chính là, mọi người thấythế, cũng biết tình thế trong kinh nhất định không đơn giản. Có lẽ tìnhhuống lúc này là ngoại có cường địch, nội có nội loạn, cục diện sẽ biến đổinhanh chóng.
Trong cung, vài cái bóngđen chợt lóe, liền biến mất ở một cung điện uy nghiêm, nhìn lên tấm biển, đúnglà nơi Hoàng Thượng bình thường xử lý các bản tấu - Thừa Kiền điện, khó tráchnơi này thị vệ đứng thành hàng, cung nữ xếp thành đàn, đèn lồng trải khắp.
Lại thêm vài cái bóngđen, vài giây sau đã không nhìn thấy bóng dáng. Lúc này trong cung Thục phi,trong bóng đêm cũng bận rộn không ngừng.
Cửa cung đã sớm được đóngchặt, lúc này lại được
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/duyen-he/1618909/chuong-67.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.