Thủy Dạng Hề đang có chútbuồn bả, đột nhiên nghe thấy một tiếng kêu mỏng manh, rất nhẹ, rất nhẹ, nhưbông gòn nhẹ nhàng, giống như từ chân trời truyền đến, khi tiến vào màn nhĩ, đãmơ hồ không rõ.
Thủy Dạng Hề cả kinh,theo bản năng hướng về phía Nam Cung Ngự Cảnh mà nhìn, lòng có chút hoản loạnnhảy lên. Hắn, đã tỉnh chưa, hay lànàng nghe lầm?
Hết sức ngưng thần lạithì một tiếng "Hề Nhi" truyền đến, phản phất như nói mớ, không rõràng lắm, nhưng dị thường chấp nhất.
Thanh hộ pháp vẫn canh ởbên cạnh , lúc này một tay cầm lấy tay hắn, tiếp tục bắt mạch, một bên nói:"Chủ thượng, ngài rốt cục tỉnh. Cảm thấy có cái gì không khoẻ?" Trongthanh âm cứng nhắc lộ ra nhè nhẹ quan tâm, rất nhạt rất nhạt, nhưng có thể làmcho người ta nhận ra cái loại kiên trinh trung thành thề sống chết này.
Nam Cung Ngự Cảnh chỉ hơihơi lắc lắc đầu, cũng không đáp lại, chỉ một mặt kêu Thủy Dạng Hề.
Hắn biết, nàng ở ngaytrong phòng này, mùi thơm đặc hữu trên người nàng đangquanh quẩn ở chóp mũi hắn, như hương sen mùa hè mà thanh nhã, giống như thu cúcphơi sương mà thanh cao, luôn xuất trần như vậy. Hắn cũng biết, lần này, thậtsự đã làm nàng tức giận.
Trước khi hôn mê, hìnhảnh cuối cùng trong đầu đó là bộ dáng nàng khóc rống thất thanh, làm cho ngườita lo lắng mà đau đớn, nhưng hắn lại bất lực. Trong lòng có tự trách, có ảonão, còn có nhiều hơn là một loại điên cuồng tưởng niệm, hắn bức thiết muốnnhìn thấy nàng. Chỉ tiếc, thân thể trúng độc này, đã có chút không chịu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/duyen-he/1618901/chuong-59.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.