"Độc này không cóthuốc giải." áo xanh nam tử kia có chút kinh bỉ nhìn nàng, giọng nói vẫnlạnh như cũ.
Thủy Dạng Hề vươn tay,tinh tế miêu tả hình dáng Nam Cung Ngự Cảnh, mũi thẳng, môi mỏng manh, mắt mịhoặc, cằm xinh đẹp, không chỗ nào không phải là tiêu chuẩn hoàn mỹ. Người xinhđẹp như vậy, tại sao có thể để cho ông trời mang đi kia chứ. Nàng, tuyệt đốikhông đồng ý.
Cười nhẹ một cái, ngẩngđầu, ánh mắt như đuốc nhìn về phía áo xanh nam tử kia: "Khó giải, ngươicũng phải giải cho ta." Ngữ khí là quả quyết cùng quyết tuyệt, không cóchút đường lui, không cho mảy may cự tuyệt, lời nói bình thường như vậy từtrong miệng Thủy Dạng Hề nhẹ nhàng phun ra. Mang theo lốc xoáy cũng như khíthế, mạnh mẽ có lực, rung động tim áo xanh nam tử.
Hắn cả kinh ngẩng đầu,nhìn nàng giống như nhìn động vật hiếm có, rõ ràng nghe được quanh thân hắn, cócái gì đó, va chạm nhau mà nổ tung, khá lắm nữ tử, quả nhiên không hổ là nữnhân của chủ thượng. Trong tình cảnh thương tâm muốn chết như vậy, tia trấntỉnh trong mắt kia, thủy chung không giảm. Cũng khó trách chủ thượng đối vớinàng lo lắng như thế.
Lúc này, đã thấy một cáibóng trắng thoáng hiện, một đạo thanh âm ôn hòa vang lên: "để cho ta xemmột chút đi, " âm cuối kéo dài, làm cho người ta cảm nhận được bất đắc dĩtrong đó.
Thủy Dạng Hề giương mắtvừa nhìn lên, đã thấy Trương thái y, áo trắng phiêu phiêu, luôn không nhiễm mộthạt bụi nhỏ, làm cho người ta không thấy chút vung tục nào.
"Được, " ThủyDạng Hề gật đầu nói,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/duyen-he/1618899/chuong-57.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.