Thủy Dạng Hề trở ra cửa,tâm tình hiếm khi tốt như vậy, cuối cùng nàng cũng phát tiết được cơn giận này.Nghĩ lại từ lúc mình cùng Nam Cung Ngự Cảnh đấu nhau cho tới nay, tựa hồ cũngchưa một lần thắng được, lần này, cũng cuối cùng cũng thắng được một hồi.
Nghĩ đến đây, nàng khôngkhỏi ôn nhu cười, giương mắt nhìn nhìn bầu trời, hôm nay thảo trường oanh phi,thời tiết tháng ba rực rỡ tươi đẹp, thanh nhàn hiếm thấy.
Mỗi người đều nói tranhthủ lúc rảnh rỗi, nhưng hôm nay nàng muốn rảnh rỗi cũng chẳng được. Trong lòngvẫn còn nhớ đến việc của Thịnh Hạ quốc thái tử. Cách hôm Thủy Dạng Tình bị cướpđi cũng đã đã nhiều ngày rồi, nghĩ lại, mấy ngày gần đây nàng cũng nên trở vềthăm.
Lững thững đi ở trên bờđê, nàng đưa tay nghịch ngợm ôm lấy mấy cành tơ liễu đang rũ xuống, làm nó nhẹnhàng chạm vào trên mặt, ngưa ngứa. Lúc này khóe môi, gợi lên một vòng cung yênlặng như hồ nước, hẳn là đã đến lúc. Từ trước cho tới bây giờ nàng không cóthói quen chủ động thả lòng mình ra, nếu không thể đem ý đồ của đối phương hoàntoàn đoán biết, như vậy, thì cứ dựa theo bước đi của chính mình, đảo kháchthành chủ cũng tốt.
Nàng chậm rãi giang haitay ra, tơ liễu trong vòng tung bay, nhẹ nhàng lọt vào trong nước, tạo nênnhững gợn sóng trên mặt hồ, lan toả ra xa... Tựa hồ, như có chút gió thổi.
Thủy Dạng Hề phủi phủi,để cho tơ liễu trong tay rơi xuống hết, mới xoay người mà đi, tay áo phất qua,nhưng lại mang theo mấy phần kiên quyết.
Lúc này, nghe Tống nươngvội vàng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/duyen-he/1618891/chuong-49.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.