Ngày hôm nay, mới sángsớm , Thủy Dạng Hề đã bị nha đầu kéo ra từ ổ chăn ấm áp, nàng mở to ánh mắt đầysương mù, nhìn bên ngoài sắc trời mới tờ mờ sáng, nàng có chút trì hoãn khôngmuốn tỉnh dậy.
Cũng không biết đã quabao lâu, rốt cục cũng nghe có người nói tốt lắm. Sau đó, liền bị lôi kéo đi vềphía trước chính sảnh, nói là phải đến đó trước giờ lành chờ đưa tân nương xuấtmôn.
Trong lòng Thủy Dạng Hềdù muôn vàn không muốn, tuy nhiên vẫn kéo bước chân đi về phía trước. Kỳ thật,nàng cũng muốn nhìn kỹ xem chú rể kia, chính là nhạc sĩ mà nàng vẫn chưa tìm cơhội tiếp cận được, vì nàng cứ cảm thấy hắn có chút là lạ .
Cửa phòng vừa mở ra, liềnthấy trong viện một thân ảnh đang đứng, thân thể thon dài cao thẳng, như hạcnhư tiên, loáng thoáng có chút mơ hồ nhìn không rõ. Giống như sương khói khi bịgió thổi qua, sẽ toàn toàn biến mất.
Đáy lòng của Thủy Dạng Hềbỗng nhiên dâng lên một biểu tình tràn đầy không rõ nó là gì, nó nhàn nhạt chuachát, nhàn nhạt khổ, nhàn nhạt vui. Nàng đương nhiên biết người kia là ai, chỉdựa vào một cái liếc mắt, liền nhận ra thân ảnh quen thuộc kia. Chẳng qua, chỉmấy ngày không gặp, sao hắn lại gầy không ít vậy.
Thủy Dạng Hề chậm rãi điđến trước mặt hắn, dương mâu nhìn dung nhan có chút tiều tụy của hắn, nhưngnàng lại cảm thấy hận hắn không được. Sự bất mãn lúc ban đầu khi hắn che đi nộilực của nàng, nhất thời đã không còn chút gì, ngược lại còn hơi hơi đau lòng.
Tóc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/duyen-he/1618887/chuong-45.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.