Nam Cung Ngự Cảnh nhìncái tay sắp sửa hạ thủ kia, cười cười, thực nhẹ nhàng nhích một cái đã lui vềphía sau, rời xa bàn tay nguy hiểm đó: "Hề Nhi định làm cái gì vậy, nghĩmưu sát phu quân sao?" Ý cười vẫn như cũ không giảm, trong mắt hiện lên sựgiảo hoạt.
Thủy Dạng Hề nhìn hắn,trong mắt không hề che đậy sự lạnh nhạt, trừ bỏ lạnh ra không chứa thêm bất cứcảm xúc gì. Nàng chán ghét nhìn thấy ý cười trong mắt của hắn khi thực hiệnđược mưu đồ, như vậy làm cho nàng cảm thấy chính mình giống như là con kiến bịngười ta nắm ở trong tay, không chỗ trốn thoát. Hai tay không tự chủ xiết chặt,buông ra, rồi xiết chặt, lại buông ra, cứ như thế lặp đi lặp lại mãi, cuối cùngđã đem sự xúc động muốn giết người nàng đè ép xuống, lập tức hướng bậc thang điđến, cả người mang khí thế lạnh lùng làm trong lòng Nam Cung Ngự Cảnh khôngkhỏi căng thẳng.
Nam Cung Ngự Cảnh nhìnbóng dáng của nàng, đang nắm chặt hai đấm, trong lòng trăm mối tơ dò, đúng rồi,trong trí nhớ của nàng hắn đã hoàn toàn bị cắt bỏ, hắn biết đối với nàng, hiệntại, hắn nhiều lắm cũng chỉ là người xa lạ không quen thuộc mà thôi. Nghĩ đếnđiều này trên mặt không khỏi hiện ra nụ cười khổ mà ngay cả chính hắn cũng chưaphát hiện.
Thủy Dạng Hề vẻ mặt hànbăng trở lại Lê Hương viện, từ sau khi đến nơi này, cảm xúc của nàng không cònkhống chế tốt được nữa, hôm nay, nàng thật sự tức giận. Đang muốn đẩy cửa vàonhà, thì Tống ma ma từ bên cạnh xông ra, hành lễ nói:
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/duyen-he/1618861/chuong-19.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.