“Hạ Mẫn, rốt cuộc ngươi bị làm sao?” Hàn Băng cùng hắn lại phía giường, chăm chú nhìn hắn một chút.
“Gọi Triệu thái y.” Hắn nhìn y, vì không chắc chắn mà vẫn chưa dám nói nửa lời.
“Này…” Y nhìn hắn một lúc rồi hướng bên ngoài. “Truyền Triệu thái y.”
Sau khi bắt mạch cho hắn, Triệu thái y chăm chú nhìn biểu hiện trên khuôn mặt hắn. Thấy hai người có vẻ thực sự hoà hợp trở lại, lão mớ khẽ thở hắt ra một hơi.
Không may, vào mắt Hàn Băng thì lại biến thành nỗi bất an muôn trùng vạn bể. Ngộ nhỡ Hạ Mẫn bị làm sao thì sao? Lão có thể nói Hạ Mẫn không còn sống được lâu. Việc này cũng có thể lắm chứ. Hạ Mẫn gần đây thân thể luôn bất hảo. Nay… A! Y không dám nghĩ nữa. (=.=)
Triệu thái y đối khuôn mặt xanh mét của Hàn Băng mà cảm giác một thanh đao thật lớn đang kề trên cổ mình, trán lão lấm tấm mồ hôi.
“Hạ Mẫn bị làm sao?”
“Bẩm hoàng thượng, Thần phi nương nương…”
“Ân?” Hàn Băng nhìn lão chờ đợi.
“Đã có thai gần một tháng.”
Hàn Băng nghe câu kia có cảm giác không hiểu chính mình đang nghe cái gì, cứ đứng đực như vậy nhìn Hạ Mẫn. Hạ Mẫn lệnh cho lão lui qua, nhìn biểu tình trên mặt y một lúc. Nhìn y cứ đứng đực như vậy, lòng hắn nổi lên một tia mất mát. Có thể Hàn Băng không thực sự chờ đợi hài tử này. Hắn nằm xuống chùm chăn. “Ta muốn ngủ.”
“Ân!” Hàn Băng đột nhiên lao lại, giật chăn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/duyen-hay-nghiet-cot-chi-mot-chu-ai/2486452/chuong-56.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.