Mấy ngày sau đó, Tân Dực không còn tình cờ gặp Nguyễn Tô ở hồ ngắm cảnh của Đại học A nữa.
Thấy nàng lững thững đi dạo không mục đích trong khuôn viên trường, đến nỗi những vết muỗi đốt trên cánh tay cũng không hay biết, hệ thống chính không nhịn được lên tiếng: "Đại nhân, mấy ngày nay Nguyễn Tô đều ở công ty để theo Nguyễn Chấn Hạ học cách xử lý công việc rồi."
Bước chân nàng khựng lại một cách rất khẽ. Một lúc lâu sau, Tân Dực mới hỏi: "Lâm Thạc thì sao?"
Hệ thống chính báo cáo chi tiết: "Cậu ta tình cờ giải quyết được một cuộc khủng hoảng cách đây vài ngày, đã gây được ấn tượng tốt trước mặt Nguyễn Chấn Hạ."
Tân Dực mím môi, im lặng rất lâu.
Mọi chuyện đang diễn ra đúng như dự đoán, có lẽ không cần đợi đến khi cơ thể này đạt giới hạn, nàng đã có thể rời đi. Nhưng trong lòng Tân Dực luôn có một cảm giác khó tả, rất phức tạp và kỳ lạ...
Nhận thấy Tân Dực đang lơ đễnh, hệ thống chính khẽ gọi: "Đại nhân?"
Tân Dực đưa tay day mạnh hai bên thái dương, giọng nói có chút mơ hồ: "Tạm thời, cứ như vậy đã."
Cô độc trở về căn hộ, Tân Dực vùi mình vào chiếc ghế sofa mềm mại, nhìn những đường đồ thị cổ phiếu đỏ xanh trên màn hình máy tính, lại bắt đầu ngẩn người.
Hệ thống chính tự giác tiếp quản công việc, thành thạo mua bán cổ phiếu dưới danh nghĩa của nàng.
Không lâu sau, số dư trong tài khoản của Tân Dực đã tăng lên rõ rệt.
Che miệng ngáp một cái, Tân
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/duyen-den-cho-nang-hanh-lam-thanh-phong/4704578/chuong-134.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.