Ôn Tích Hàn vô thức nghiêng người ra sau, tránh bàn tay của Nguyễn Hân Đề đang đặt trên môi mình.
Nàng dùng lưỡi nhẹ nhàng cuốn hạt bắp rang, nuốt xuống một cách điềm tĩnh, rồi nghiêm túc từ chối: "Cảm ơn, không cần."
Đèn phòng khách mờ ảo, chỉ có ánh sáng từ màn chiếu tỏa ra xung quanh, tạo cảm giác hơi mơ hồ, không chân thực. Nguyễn Hân Đề bật cười, nhìn gương mặt Ôn Tích Hàn được ánh sáng màn chiếu làm cho dịu đi rất nhiều. Đặc biệt là đôi mắt đào hoa hơi cong lên, vừa phong tình lại đa tình.
Ánh mắt sẫm lại, Nguyễn Hân Đề siết chặt lòng bàn tay, như không có gì hỏi: "Chị uống gì? Sữa hay nước dưa hấu?"
"Nước dưa hấu."
Nguyễn Hân Đề lấy một cái ly mới, rót đầy nước dưa hấu, cắm ống hút và đưa cho Ôn Tích Hàn. Nước dưa hấu có thêm đá, uống vào mát lạnh, sảng khoái, vị ngọt rất vừa miệng, không thêm đường, chỉ có vị thanh mát tự nhiên của dưa hấu.
Ôn Tích Hàn uống liền mấy ngụm mới thỏa mãn đặt ly xuống.
Trên bàn có rất nhiều đồ ăn vặt. Sợ ăn nhiều bắp rang sẽ nóng, Nguyễn Hân Đề chỉ nắm vài hạt trong tay, rồi đưa cả rổ bắp rang cho Ôn Tích Hàn. Ôn Tích Hàn không để ý. Mãi đến khi phim kết thúc, nàng ăn gần hết nửa rổ bắp rang, lúc đó mới nhận ra Nguyễn Hân Đề dường như không ăn mấy.
"Em không ăn à?" Ôn Tích Hàn đưa rổ bắp rang về phía Nguyễn Hân Đề.
"Không ạ." Nguyễn Hân Đề lắc đầu. "Ăn nhiều dễ bị nóng. Em ngửi mùi là
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/duyen-den-cho-nang-hanh-lam-thanh-phong/4704518/chuong-74.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.