Thấy Nguyễn Hân Đề ôm một chồng tài liệu lớn đi ra, Chu Huyên đỡ lấy một ít, hỏi: "Những tài liệu này là gì vậy?"
Nguyễn Hân Đề nhún vai, cười nhẹ: "Tổng giám đốc Ôn bảo em sao chép lại rồi sắp xếp."
"Nhiều thế này sao?" Chu Huyên nhíu mày. "Không biết bao giờ mới xong. Chị làm cùng em nhé."
"Vậy làm phiền chị Chu!" Làm việc hai người sẽ nhanh hơn rất nhiều, hơn nữa đây là lần đầu tiên Hân Đề làm, cô đương nhiên không từ chối ý tốt của Chu Huyên.
"À đúng rồi Hân Đề, chúng ta kết bạn đi." Chu Huyên cầm điện thoại trên bàn, "Có gì còn tiện liên lạc."
"Được ạ." Nguyễn Hân Đề mở điện thoại, cười ngoan ngoãn: "Em quét mã của chị nhé."
Cô nhập tên mình vào phần ghi chú rồi gửi lời mời kết bạn.
Ngẩng đầu lên, Nguyễn Hân Đề thấy Ôn Tích Hàn đang đứng ở cửa văn phòng, đôi môi mím lại, khuôn mặt lạnh lùng nhìn thẳng về phía cô, không rõ là đang nhìn cái gì.
Vì Ôn Tích Hàn đeo kính nên Nguyễn Hân Đề không nhìn rõ ánh mắt nàng, nhưng cô vẫn cảm nhận được tâm trạng của người phụ nữ này đang không được tốt, một luồng áp lực vô hình bao quanh nàng.
"Xong rồi." Sau khi chấp nhận lời mời, Chu Huyên mời Nguyễn Hân Đề vào một nhóm chat. "Hân Đề vào nhóm rồi thì nhớ đổi tên nhé. Có thông báo gì cũng sẽ báo trong nhóm này."
Nguyễn Hân Đề cười lễ phép với Chu Huyên, chân thành cảm ơn: "Vâng, em cảm ơn chị Chu."
"Trợ lý Chu." Ôn Tích Hàn đẩy gọng kính xuống, bất ngờ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/duyen-den-cho-nang-hanh-lam-thanh-phong/4704452/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.