Tại Khúc Phủ.
Nhạn Thư đang chăm sóc những bông hoa mẫu đơn rất cẩn thận. Nàng tự tay tỉa cành, tưới cho chúng, chỉ mong chúng nở rộ thật đẹp, rồi nàng hái xuống để dâng lên bàn thờ mẫu thân. Tuy chỉ được nhìn bà ấy qua bức họa lại, nhưng nàng vẫn cảm nhận được rất rõ bà là người phúc hậu, dịu dàng tới mức nào, chỉ là xấu số, bệnh mà qua đời sớm, bỏ lại cha con nàng. Tiểu Liên - tỳ nữ hầu hạ bên cạnh nàng cũng luôn giúp nàng chăm những bông hoa rất chu đáo, thấy tiểu thư vừa chăm hoa, miệng lại mỉm cười, khuôn mặt rạng rỡ, cô liền tiến lại hỏi:
- Tiểu thư hôm nay có chuyện gì vui sao?
- Ngươi coi, hoa đã lớn nhanh vậy rồi, ta sắp có thế hái xuống để dâng lên mẹ, coi như chút quà nhỏ của con gái gửi tới, ngươi nghĩ xem có phải mẹ sẽ rất thích không?
Nhạn Thư vừa nói dứt lời thì thấy cha trở về, thấy cha khuôn mặt không được vui, nàng chạy đến hỏi cha:
- Cha, sao hôm nay sắc mặt cha không được tốt vậy? Có phải triều đình lại có chuyện gì đúng không?
- Không con gái, triều chính thì không có, nhưng Khúc phủ ta thì có đấy.
- Cha nói con nghe coi.
Khúc Thừa tướng dặn dò Tiểu Liên làm một chút điểm tâm và trà, rồi dẫn con gái ra vườn hoa sau phủ ngồi nói chuyện. Ông cứ nói vài câu rồi lại thở dài lo lắng:
- Nhạn Thư, hôm nay cha lên thượng triều, bệ hạ có đề nghị
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/duyen-chi-mong/2625231/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.