Hôm sau, Võ Giai Tình đã được hoàng thượng triệu vào cung. Cô ấy quả nhiên xinh đẹp hơn người, thùy mị nết na, không hổ là công chúa Xứ La.
Cứ tưởng như bệ hạ và tên nịnh thần kia sẽ đạt được mục đích, nhưng chính bản thân Giai Tình lại chẳng màng đến chuyện tranh giành Thiên Phong với Nhạn Thư, vì chính nàng đã bị cha và hoàng thượng ép phải vào cung làm thiếp của Thái tử, nàng vô cùng đau khổ khi bị ép buộc làm thiếp của một người nàng không yêu.
Giai Tình sau khi bái kiến bệ hạ xong đã đến Bắc Từ cung, chuẩn bị để đi gặp Nhạn Thư.
Đến trước mặt Thái tử phi, nàng cúi đầu cầu kiến, cư xử vo cùng thận trọng, đến Nhạn Thư cũng thật không ngờ:
- Muội tham kiến tỷ tỷ, muội vừa vào cung, có chuyện gì mong sư tỷ chỉ giáo.
Nhạn Thư vội đỡ Giai Tình dậy rồi hỏi chuyện nàng:
- Không cần đa lễ như vậy, có chuyện gì không biết muội cứ hỏi ta.
- Sư tỷ không phải sẽ rất ghét muội sao?
- Tại sao ta phải ghét muội?
- Vì muội là thiếp của Thái tử. Nhưng sư tỷ yên tâm, muội sẽ không tranh giành với tỷ. Muội cũng là bị bệ hạ và cha ép phải gả vào cung, bản thân muội cũng đâu muốn như vậy.
- Muội nói cái gì?
Giai Tình khóc lóc tâm sự với Nhạn Thư:
- Muội vốn đã có ý trung nhân, đang định nói với cha để được gả cho chàng ấy. Nhưng không ngờ cha đã định đoạt sẵn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/duyen-chi-mong/2625222/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.