Một thời gian dài sau, Nhạn Thư sinh ra một tiểu thiếu gia khỏe mạnh, phúc khí đầy mình.
Bệ hạ biết tin, tức giận bày mưu hãm hại Nhạn Thư.
Ba ngày sau, khi Nhạn Thư để tiểu thiếu gia ở trong cung cho người chăm sóc, còn nàng đi thay y phục. Có một người cả đồ đều là màu đen lẻn vào đánh ngất cung nữ rồi bế tiểu thiếu gia đi mất.
Khi Nhạn Thư ra ngoài không có con đâu, chỉ thấy cung nữ đã bất tỉnh, nàng kích động chạy khắp nơi để đi tìm, đúng lúc Thiên Phong tới, chàng thấy Nhạn Thư khóc lóc:
- Chàng mau đi tìm con, mau đi tìm con cho thiếp.
- Có chuyện gì?
- Con mất tích rồi.
Thiên Phong nhốt Nhạn Thư vào Đông Từ cung, còn chàng thì chạy đi tìm, không để nàng kích động chạy theo.
Chàng chạy khắp cung nhưng không thấy tiểu thiếu gia đâu. Chạy ra đến khu rừng đằng sau, thấy có một chiếc vòng tay, đó là chiếc vòng chính tay chàng đã đeo cho con. Chạy sâu vào trong nữa, chàng không dám tin vào mắt mình. Con của chàng đã bị đàn sói giằng xé, khuôn mặt cũng biến dạng, chàng quỳ xuống bên con, khóc không thành tiếng:
- Con vừa chào đời xong, ai có thể nhẫn tâm với con như thế? Cha biết nói sao với mẹ của con đây?
Chàng quấn người của con lại cẩn thận, cởi cả áo khoác để che chắn cho con.
Trở về Đông Từ cung, thấy Nhạn Thư, chàng thật lòng không thể cất lời để nói với nàng sự thật, Nhạn Thư
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/duyen-chi-mong/2625219/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.