Ánh mắt Khan Kum lấp ló dưới ánh lửa đã chuyển qua một màu đen ngòm đầy đáng sợ. Hắc bạch xà nhe nanh, liên tục thè lưỡi chỉ chực chờ bổ tới Hương. Anh ta tiến đến một bước, cô và thằng bé lại lùi về sau ba bước. Cho đến khi phía sau lưng họ chỉ còn là vách động không thể lùi lại nữa.
"Ta là chồng em, em lại không tin ta mà bỏ trốn sao?"
Khan Kum đã tiến dần đến sát trước mặt Hương, cả hai chỉ còn cách nhau một bước chân. Dùng một tay bóp chặt mặt của cô, anh ta khiến cô nhìn chằm chằm vào đôi mắt vô hồn của mình. Giống như một con cá bị đặt lên thớt, cô vừa vùng vẫy trong vô vọng vừa hét lên:
"Buông tao ra! Tao biết tất cả rồi. Mày không phải chồng tao, thứ mày muốn có chính là trái tim này của tao mà thôi!"
Gương mặt đang tràn đầy mỉa mai của Khan Kum thoáng chốc đanh lại sau câu nói của Hương. Trong lòng anh ta đang cảm thấy không vui, cô có thể cảm nhận nó rõ ràng đến kì lạ. Bàn tay đang bóp chặt cằm cô liền di chuyển xuống bên ngực trái, hai ngón tay kẹp vào nhau tạo thành pháp ấn. Anh ta lầm bầm niệm chú, và rồi ấn mạnh vào.
"Aaaaa!!!!"
Ánh sáng lập tức xuất hiện xuyên qua lớp áo bà ba và cơn đau lúc trước cũng xuất hiện. Hương đột ngột bị chúng xâm chiếm, không đứng vững nổi liền ngã khụy xuống đất. Từ miệng cô thổ ra một ngụm máu đỏ tươi, thấm đẫm vào đất cát và dính lên cả áo bà ba. Thằng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/duyen-am-nghiet-duyen-tien-kiep/1038541/chuong-35.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.