"Em là muốn hỏi, anh có ý tứ gì với cô ấy hay không sao?" Cố Mục Niên nhìn cô với ánh mắt sâu như không thấy đáy. 
Cố Mục Niên quả nhiên là hiểu cô. Khương Dao cũng thừa nhận: "Ân... Vậy ânh đối với cô ấy?" 
"Khương Dao, em hi vọng đáp án của anh là cái gì?" Anh từng bước tới gần cô, đem bức cô lui đến góc tường. 
Cô không rõ ý tứ của anh, cái gì gọi là hi vọng của cô? 
Anh tiếp tục từng bước ép sát: "Em cùng với cái Lý tiểu thư kia hay gặp mặt như vậy, là vì cái gì? Là vì giúp cô ấy theo đuổi anh? Vẫn là em cũng rất hi vọng, anh cùng với cô ấy, cho nên bây giờ lại đây giúp cô ấy xem thử thái độ của anh sao?" 
Trong lòng của Cố Mục Niên như gương sáng, kỳ thật đã sớm nhìn thấu tâm tư của Lý Trác Nhĩ. 
Khương Dao không rõ Cố Mục Niên thế nhưng là muốn như vậy. 
Tay cô chỉ giảo cùng một chỗ, tâm hoảng ý loạn, lại theo bản năng phủ định lối nói của anh. 
"Em không phải tới đây giúp cô ấy xem thử thái độ của anh chỉ là tự em muốn biết..." 
Cô cúi đầu nên không thấy được khóe miệng gợi lên ý cười thản nhiên của Cố Mục Niên. 
"Khương Dao, ngẩng đầu nhìn anh." 
Trong tai của cô toàn là thanh âm ôn nhu, trầm ấm của anh. 
Phảng phất cô nhận được sự mê hoặc tựa như ngẩng đầu, cùng ánh mắt của anh giao hội. 
Anh thoáng cúi đầu, nhìn về phía cô: "Vì cái gì mà em muốn biết tâm tư của anh 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/duy-nhat-vi-nguoi-ma-dong-tam/71849/chuong-31.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.