Tiểu lý nhanh chóng ra ngoài, để lại một mình Khương Dao. Khương Dao ngồi xuống đối diện anh, hỏi anh tìm cô làm gì. 
"Cùng em tâm sự tiền lương cùng với vấn đề đãi ngộ." 
Cô nở nụ cười, hứng thú nói: "Anh nghĩ như thế nào trò chuyện cái này?" 
Cố Mục Niên buông bút xuống, nhiều hứng thú nói: "Mấy ngày hôm trước không phải vẫn cùng anh biểu trung tâm, nói muốn theo giúp anh đứng ở Trung Quốc châu báu ngành sản xuất đỉnh sao? Của anh đại công thần khả nhất định phải hảo hảo đối đãi." 
Cô nhớ lại ngày đó chính mình hùng dũng oai vệ khí phách hiên ngang bộ dáng, cũng cảm giác chính mình ngốc quá. Giờ phút này từ trong miệng anh nói ra, lại càng không không biết xấu hổ. Nhưng cô trong lòng đúng là muốn như vậy: "Em... Em đó là nói thật sự." 
"Ân, anh cũng cho là thật." Khóe môi anh cong lên. 
Khương Dao nghe xong đãi ngộ của anh, mới phát hiện thật sự rất tốt. Ít nhất, cô nguyện ý vì thế hiệu lực. 
Nói chuyện xong sau, Khương Dao đang định rời đi, ánh mắt lại bị trên giá sách hấp dẫn. 
Cô đi qua, Cố Mục Niên cũng mặc kệ cô. 
Cô phát hiện vài cuốn sách cô muốn nhìn về thiết kế đá quý thư. Trong đó có một cuốn tại thực cao địa phương, cô với không tới. 
"Cố Mục Niên, anh lại đây giúp em lấy quyển sách có được không?" Cô gọi thẳng tên của anh. 
Ang ngẩng đầu, cô liền nhón chân, chỉ chỉ. 
Anh đi tới, nâng tay thoải mái, liền lấy đến. 
Khương Dao cười nói tiếng "Cám ơn", cúi 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/duy-nhat-vi-nguoi-ma-dong-tam/71825/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.