Editor: Nguyetmai
Nói rồi cậu nắm lấy tay cô đặt lên bụng mình, trượt theo cơ bụng xuống phía dưới…
Chuông điện thoại đột nhiên reo lên.
Tô Khuynh ngay tức khắc bật ngồi dậy, vội vàng mò tay ra đằng sau như có tật giật mình, nhận cuộc gọi: "Alo."
Là Tương Bác, quản lý của cô.
"Cô đang ở đâu đấy?" Giọng anh ta khá gấp gáp.
"Tôi đang ở trên xe bảo mẫu, sao thế?"
Hà Tương Bác hơi chần chừ. "Ba cô xảy ra chuyện rồi."
Tô Khuynh sửng sốt, một lúc sau mới trầm giọng, hỏi: "Ông ta xảy ra chuyện gì?"
"Ông ta bị dính dáng đến vụ án giết người, bên đồn cảnh sát gọi điện cho tôi để liên lạc với người nhà." Hộ khẩu hiện giờ của Tô Khuynh là giả, không thể xóa được tên cô ở bên chỗ Tô Vạn Giang, nên Tương Bác để lại số của anh ta. Vì để tránh cho người bên ngoài hoài nghi, chuyện bên chỗ Tô Vạn Giang đều do quản lý là anh ta xử lý hết, Tô Khuynh rất ít khi ra mặt.
Cúp điện thoại xong, Tô Khuynh vẫn chưa lấy lại được tinh thần.
Từ Thanh Cửu ôm lấy cô từ phía sau: "Em sao thế?"
Cô cúi đầu như đang suy nghĩ gì đó.
Từ Thanh Cửu vịn eo cô, xoay cô về đối diện với mình: "Tô Khuynh, xảy ra chuyện gì thế em? Nói anh nghe nào."
Tô Khuynh ngẩng đầu: "Tô Vạn Giang xảy ra chuyện." Trong mắt cô thoáng giãy giụa, cô nói: "Em phải đến đồn cảnh sát một chuyến."
"Anh đi với em."
Bốn giờ, Tô Khuynh và Từ Thanh Cửu cùng đến chi đồn cảnh sát Giang Bắc, Hà Tương
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/duy-nhat-la-em/853195/chuong-283.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.