Editor: Nguyetmai "Hơn nữa, cô có biết tác giả tên thật là gì không?" Cô ngừng lại một chút rồi nói, "Anh ấy cũng tên là Dung Lịch đấy."Cùng tên với Viêm Hoằng đế ư?!Liệu có khi nào cũng có cả một cô gái tên Oanh Trầm không?!Khương Cửu Sênh như có điều suy nghĩ, nhìn vị họ Dung kia bước lên một chiếc xe.
Vì cách quá xa, nên cô chỉ thoáng nhìn thấy được người ngồi trên ghế lái có đường nét rất lạnh lùng, góc cạnh rõ ràng.
Đó là đội trưởng Hoắc.
Không ngờ hai người này lại quen biết nhau.
Hoắc Nhất Ninh khởi động xe, nhìn vào gương chiếu hậu một cái: "Anh ở lại Giang Bắc mấy ngày?"Vừa lên xe, Dung Lịch đã nhắm mắt dưỡng thần: "Ngày mai tôi sẽ quay về thủ đô."Hoắc Nhất Ninh thuận miệng hỏi: "Sau không ở lâu thêm vài ngày?"Anh ta day day mi tâm, đáp: "Bận!"
"Tôi thấy anh nhàn chết đi được, còn bắt đầu chơi trò viết văn cơ mà." Hoắc Nhất Ninh trêu chọc: "Tôi nghe Đông Tử nói, anh viết kịch bản, nam chính còn mang tên anh nữa cơ mà.
Dung Lịch này, sao trước đây tôi không phát hiện ra anh nhảm thế nhỉ?"Anh và Dung Lịch lớn lên trong cùng một khu nhà, còn có cả cậu Đông Tử kia nữa, đều là anh em từ thời còn đóng bỉm ấy chứ.
Nói vậy thì cũng không chính xác lắm, dù sao cái tên Dung Lịch này từ nhỏ đã rất khác biệt rồi.
Cậu ta chưa từng đóng bỉm, từ thời hai ba tuổi đã ôm quyển binh pháp Tôn Tử, ngồi chỉ điểm giang sơn với cả nhóm các cụ già.
Trong cái tuổi đám trẻ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/duy-nhat-la-em/853193/chuong-281.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.