Translator: Nguyetmai
Anh đứng dậy, đẩy ghế mình đến trước mặt cô, còn chiếc ghế cho bệnh nhân đến khám thì bị anh phun đầy thuốc sát trùng rồi đẩy ra đằng xa.
Ồ, Thời Cẩn bị bệnh sạch sẽ nhẹ.
Khương Cửu Sênh chần chừ, không biết mình có nên ngồi hay không.
Anh nhận ra sự băn khoăn của cô, chỉ cười nói: "Không sao, nếu là em thì tôi không đểý."
Anh đã nói thế, cô cũng không ngại ngùng thêm nữa.
Thời Cẩn đứng dựa vào bàn, mắt hơi cúi xuống, dịu dàng hỏi cô: "Sắp đến giờ cơm tối rồi, đi ăn chung nhé?"
Cô lắc đầu: "Không được rồi, hôm nay tôi xuất viện."
Lần này côđến làđể tạm biệt anh.
Nụ cười bên môi anh vụt tắt: "Có việc gấp à?"
"Công việc thôi." Côđáp ngắn gọn, giới giải trí phức tạp không phù hợp với Thời Cẩn, thế nên cô cũng không giải thích thêm.
Anh hơi nhíu mày: "Về chuyện lưu diễn à?"
Quả nhiên là fan cuồng mà!
Cô gật đầu, buột miệng hỏi anh: "Ngày 11 tháng 11, anh rảnh không?"
Ngày 11 tháng 11 là buổi lưu diễn thứ ba của The Nine, cô hỏi như thế cũng xem như một lời mời.
Anh nhoẻn môi: "Tôi sẽ dành thời gian cho hôm đó."
"Không cần mua véđâu, tôi cho anh này." Khương Cửu Sênh bảo.
Anh cười dịu dàng như ngọc, hỏi cô: "Ưu đãi của fan à?"
Cô cười lắc đầu: "Là quà cảm ơn, mấy hôm nay đã làm phiền anh rồi." Cô lại nhấp một ngụm nước ấm, "Anh có thểđi với bạn."
"Bạn của tôi chỉ có mình em thôi." Anh chân thành đáp, vẻ mặt cũng không có gì khác lạ.
Thời
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/duy-nhat-la-em/852950/chuong-38.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.