Trông cô gái nhỏ như đã hiểu ra một chuyện gì lớn lắm, sau đó lấy hết dũng khí, đỏ mặt đưa tay ra khẽ kéo tay áo anh: "Khi nào, khi nào thì chúng ta kết hôn?"
Cô không muốn tố cáo anh sàm sỡ, anh quấy rối, anh cưỡng hiếp...
Nụ cười trên khóe môi Tống Dung đông cứng lại, không biết phải nói gì.
Thôi xong, bàn đến đại sự luôn rồi.
Tối hôm ấy, Tô Vấn và Khương Cửu Sênh giành được giải nam và nữ diễn viên chính xuất sắc nhất. Ảnh đế ảnh hậu đều thuộc về Thiên Vũ, với tư cách là người quản lý, Vũ Văn Thính trở thành người chiến thắng rực rỡ nhất.
Bài phát biểu cảm tưởng khi nhận giải của ảnh để rất tùy hứng.
"Tôi là Tô Vấn của Công ty Truyền thông Thiên Vũ, sếp của tôi là Vũ Văn Thính. Những người không phục cô ấy quản lý hãy chống mắt lên mà xem, chiếc cúp trong tay tôi là công lao của cô ấy. Đúng là cô ấy xuất thân từ một vận động viên thật, nhưng lượng tiêu thụ của Thiên Vũ trong ba tháng gần đây đã chứng minh rằng cô ấy cũng là một doanh nhân ưu tú."
Tô Vấn đứng dưới ánh đèn sân khấu, lắc chiếc cúp trong tay, ngữ điệu vừa tùy hứng vừa hung hăng, anh nói: "Thiên Vũ sẽ không sụp đổ, Thiên Vũ có Tô Vấn"
Bài phát biểu cảm tưởng khi nhận giải của ảnh hậu cũng rất tùy ý.
Cô mỉm cười nhẹ nhàng, ung dung nói: "Ai nói Thiên Vũ sẽ sụp đổ chứ? Thiên Vũ còn có Khương Cửu Sênh mà"
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/duy-nhat-la-em/3053231/chuong-401.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.