"Dung Lịch."
Nhân vật chính đến rồi.
Anh bước tới, đưa mắt nhìn đồng hồ: "Buổi ký tặng đã bắt đầu hơn 10 phút rồi đấy."
Ý là sao bây giờ cậu mới đến.
Lục Khởi Đông nhận được món tiền đầu tư giá trên trời của Dung Lịch, điều kiện là thay anh xuất đầu lộ diện.
Lục Khởi Đông khẽ xoa mũi, hơi chột dạ: "Buổi trưa uống vài ly, chẳng phải con người có ba việc gấp sao"
Anh ta ồ một tiếng, nói đùa: "Hiếm có thật, không ngờ cậu cũng đến muộn"
Kể ra cũng lạ, Dung Lịch không thích lộ mặt, nhưng mỗi lần có buổi ký tặng anh đều đến hiện trường, không làm gì cả, chỉ đứng từ xa nhìn.
Anh giải thích đơn giản ngắn gọn: "Xe bị va quẹt, làm lỡ mất mười mấy phút"
Chẳng trách.
Lục Khởi Đông nói chuyện chính: "Hỏi cậu một chuyện chính nhé.
"Nói đi"
Anh ta nghiêm túc hỏi: "Có thể 'chịch fan không?"
Cái tên này đi với Hoắc Thường Tầm lâu nên cũng cùng một đức hạnh cả.
Dung Lịch im lặng, đáp lại bằng một ánh mắt lạnh lùng hờ hững.
Lục Khởi Đông hơi sợ anh, từ nhỏ đã sợ. Nói thế nào nhỉ, trước đây lúc anh vẫn còn ở trong ao bùn đánh nhau, Dung Lịch đã cùng với một đám ông già đánh cờ trong thư phòng. Lục Khởi Đông cảm thấy Dung Lịch giống như mấy vị Tư lệnh già trong nhà lớn, tỏa ra ánh hào quang, là chủ nhân của giang sơn vậy.
"Coi như tôi chưa nói gì, coi như tôi chưa nói gì"
Nghiêm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/duy-nhat-la-em/3053185/chuong-426.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.