Thời Cẩn trả lời: “Không cản, anh sẽ giúp e
“Là Tô Phục à?”
Anh gật đầu: “Anh đã nổ súng, nhưng không bắn chết đc cô ta
Nửa phút sau, Thời Cẩn lại nhắn qua một tin: “Anh chưa lưu, em có thể gửi lại không?”
Tâm trạng u ám của Khương Cửu Sênh thoáng chốc qua7ng đãng, cô ngoan ngoãn gửi lại tấm hình ban nãy. Cô chợt cảm thấy Mạc Băng nói rất đúng, tình yêu có thể khiến người ta thông minh nhạy bén, c5ũng có thể làm IQ người ta tụt dốc không phanh.
Tạ Đãng không lôi thôi với cô, trực tiếp đoạt lấy, uống một hơi cạn sạch, uống xong, cậu nói với Khương Cửu Sênh: “Đưa đĩa của bà cho tôi, tôi muốn ăn bánh kem trong đĩa của bà.”
Khương Cửu Sênh buồn cười, đưa cho cậu.
Hà Tương Bác không để ý tới anh.
Bên kia, Tô Khuynh đã bước tới, nở nụ cười quyến rũ hoàn mỹ, đầy yêu nghiệt, thân thiện hỏi nhân vật chính hôm nay: “Dạo này vẫn khỏe chứ?”
Tạ Đãng hài lòng.
Tiểu sư muội: “…”
Tiểu sư muội đáp: “Không thích chứ sao.”
Hóa ra là vậy!
Nhân vật chính mặt mày xanh lét.
Mà cô Tô bên cạnh trông vô tội ghê cơ!
“Hôm nay sắc mặt kém vậy!”
Khương Cửu Sênh vừa xoa ấn đường vừa vào studio: “Ừ, hôm qua uống rượu.”
Tô Khuynh vào theo: “Chưa thấy ca sĩ nào không kiêng rượu và thuốc lá như cô.” Tô Khuynh thoải mái ngồi lên bàn, hỏi Khương Cửu Sênh: “Tối đến nhà họ Từ à?”
Đồ không biết xấu hổ này, quá quắt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/duy-nhat-la-em/1904624/chuong-340.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.