Tề Chu vẻ mặt đôi chút sầu não, giọng kể trầm thấp buồn rầu:" Sau khi người bạn của tôi nói xong câu nói đó, đã khiến cho cô gái ấy trở nên thâm trầm hẳn, đôi mắt trong veo bỗng sẫm uất lại, đứng dậy rời đi ngay lập tức."
Tử Ân nghiêng người sang một bên, có chút không hiểu cho lắm, tùy tiện hỏi:" Sếp...À bạn thân sếp đã nói gì mà khiến cho cô gái ấy bỏ đi ngay lập tức vậy!"
Đôi lông mi của cậu rũ xuống, ngao ngán lắc đầu, thở một hơi thật dài vì chuyện đó mà khiến cậu phiền lòng, trăn trở mãi không ngủ được. Tề Chu có chút băn khoăn do dự trong giây lát rồi từ từ kể lại.
**
Tối hôm qua, Sở Anh cũng đã một phần nào đó nguôi đi cơn giận rồi ngon lành thưởng thức một túi đồ ăn mà Tề Chu chuẩn bị cho mình.
Cậu ngồi bên cạnh tựa cằm chăm chú nhìn các ngũ quan sắc sảo chứa từng đường nét trên gương mặt của cô đến nỗi mê mẩn không thôi. Vẻ đẹp mĩ miều và hoàn hảo ấy khiến cậu không thể không ngơ ngẩn ngước nhìn. Nét mày vừa đào hoa mà lại thâm tình ấy hình như đã bị cuốn hút trước vẻ đẹp của cô gái này rồi.
Dường như cảm nhận được ánh mắt của Tề đang nhìn mình không rời một khắc khiến cô có chút ngại, thầm nghĩ: Không lẽ trên mặt mình có dính cái gì đó kinh khủng vậy sao?
" Bộ trên mặt em có dính gì sao? " - Sở anh gượng gạo quay sang liếc nhìn cậu hỏi.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/duy-nhat-chi-huong-ve-em-anh-sang-cua-anh/3389083/chuong-17.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.