10
Cho đến ngày lễ cập kê của ta diễn ra, ta vẫn không thể nghĩ ra giải pháp nào tốt.
Lễ cập kê rườm rà phức tạp, đây là lần đầu tiên Minh vương phủ náo nhiệt như vậy.
Ca ca còn lấy danh nghĩa của ta xây kho phát cháo ở xung quanh cửa thành kinh đô, phàm là cô nương cùng tuổi với ta, đều được tặng một cây trâm bạc.
Sự hoành tráng như vậy khiến biết bao người phải trầm trồ kinh ngạc
Khi ta mặc chiếc lễ phục có tay áo dài rộng, đội mũ trâm cài đi ra, ta nhìn thấy rõ sự vui mừng kinh diễm trong mắt ca ca.
Ca ca đặt biểu tự cho ta là Minh An.
Hắn nói, mong ta cả đời vui vẻ khỏe mạnh, không bệnh tật, không đau đớn.
Lễ vừa xong, một phong thánh chỉ đã đến trước cửa Minh vương phủ.
Hoàng đế phong ta làm Minh An quận chúa, ban lương thực cho ba nghìn hộ.
Ca ca nói, đây cũng là lễ vật của hắn tặng ta.
“Ca ca muốn Chiêu Chiêu làm tiểu cô nương vui vẻ nhất trên đời.”
Ta cười, ôm lấy cánh tay hắn làm nũng: “Chiêu Chiêu chính là tiểu cô nương vui vẻ nhất trên đời khi có ca ca.”
Mặc dù ta không phải muội muội ruột của ca ca, nhưng từ nhỏ đã lớn lên ở Minh vương phủ, có đất phong và tước vị, trong tay ca ca còn có binh quyền, trong lúc nhất thời, ta lại trở thành đối tượng khiến thế gia đại tộc tranh nhau kết thân giống như ca ca.
Người đến Minh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/duy-nguyen-chieu-chieu/2681287/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.