Tần Lập tiện tay vẽ ra một đạo kiếm khí dài, chém rách không gian, trực tiếp chém lên trên bàn tay lớn kia, xẻ nó ra làm hai đoạn. Kiếm khí không suy yếu, tiếp tục chém về phía vị nửa bước Thánh Chủ Lương gia, làm cho hắn hoảng sợ lui ra sau, nháy mắt rời khỏi bầu trời thành Hoàng Sa!
Bảo kiếm tràn ngập lãnh quang bên này, cũng chém tới trước mặt Tần Lập, Tần Lập quét nhìn sang, thấy một được tia cười lạnh trên khóe miệng vị nửa bước Thánh Chủ Từ gia.
Tần Lập nhàn nhạt hừ một tiếng, vươn tay trái, trực tiếp chụp lên trên bảo kiếm đối phương tế ra!
- Trời ạ! Hắn điên rồi sao? Dám dùng tay không chụp lấy bảo kiếm của đối phương!
- Đó là bảo vật bản mạng đó, hắn dám dùng tay không chụp lấy, lễ nào tin tưởng vào cơ thể mình như vậy?
- Tần Lập này thật là sâu không thể lường mà!
- Ha ha! Lần này náo nhiệt rồi, xem hai gia tộc Bắc Vực làm sao xong chuyện này!
Người vây xem đều bàn tán, nhưng ánh mắt lại không nhìn vào Tần Lập không chóp một cái.
- Nhãi ranh, muốn chết!
Vị nửa bước Thánh Chủ Từ gia kia khóe miệng ẩn vẻ cười lạnh, hừ lạnh một tiếng. Thanh bảo kiếm đầy Lãnh quang kia một lần nữa tuôn ra quang mang chói mắt, chém về phía cánh tay trái Tần Lập vươn ra!
Bốp!
Tần Lập hung hăng vỗ một chưởng lên trên bảo kiếm, phát ra một tiếng giòn tan, giống như đánh lên trên mặt người, lại khiến
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/duy-nga-doc-ton/2249141/chuong-799.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.