Chương trước
Chương sau
Thái cổ bí thuật liên quan đến cởi bỏ cấm chế này, ở trong gia tộc nhỏ đã suy tàn kia cũng không được coi trọng nhiêu, bởi vì quá mức cao thâm, không người có thể hiểu, cái gia tộc nhỏ đó cũng coi nó là gì cả.

Một cơ hội ngẫu nhiên, bị Thanh Đình nhìn thấy, nảy lên tâm tư chiếm làm của riêng. Sau khi gia tộc nhỏ đó đã đem bản Thái cổ bí thuật này đưa ra, cho người tôn kính Thanh gia công tử, Thanh Đình vẫn như cũ, vào một ban đêm cẩm kiếm đồ sát cả nhà gia tộc nhỏ này.

Nguyên nhân chính là sợ trong hậu nhân của gia tộc nhỏ này có thể xuất hiện người có thể tu luyện loại bí thuật này, sau đó truyền ra tin tức hắn chiếm được bản bí thuật này.

Nhân tính ti tiện đến tận cùng, làm cho người ta cười chê.

Thái cổ bí thuật loại cấm chế này gần như có thể cởi bỏ bất kỳ loại cấm chế nào.

Điều này cũng nói lên, chuyện thế gian, như được trời định trước, bất kỳ bí thuật gì được xưng là khó giải đều không phải chân chính khó giải.

Phát hiện này khiến Tần Lập cao hứng hơn so với thành công suy diễn ngược cấm chế bí thuật Ô Long Sơn.

Bởi vì có loại bí thuật này, từ nay về sau, ai còn có thể cấm chế được đệ tử môn phái Viêm Hoàng?

Loại bí thuật này, có thể trở thành một trong số bí tịch cao nhất của môn phái Viêm Hoàng, không phải đệ tử hạch tâm, không thể tu luyện.

Bao gồm loại thái cổ bí thuật như Thanh Đằng Bạn Sinh, cũng là giống nhau, đám người Thanh gia tới đây hôm nay, trừ Thanh Đình đều chưa có ai tu luyện tới cảnh giới quá cao. Mà Thanh Đình chỉ sợ nằm mơ đều không thể tường được, chiến kỹ Cửu Thiên Thập Địa Duy Ngã Độc Tôn chuyên môn phá tất cả bí thuật thế gian.

Điểm này, cho dù là Tần Lập hiện tại cùng không đặc biệt rõ ràng, bởi vì đại năng chân chính nắm giữ Thái cổ bí thuật, Tần Lập gặp phải cũng không nhiều.

Thanh Đình này đích xác xem như một thanh niên tuấn kiệt, nhưng đáng tiếc chính là hắn gặp Tần Lập.

Tần Lập cướp lấy trí nhớ Thanh Đình, càng ngược về trước càng có rất nhiều thứ không chịu nổi đập vào mắt, cho dù lấy tâm tính của Tần Lập cùng không khỏi thầm mắng trong lòng một câu:

- Thứ bên ngoài tổ vàng nạm ngọc, bên trong thổi rữa!" Ngay cả tỷ tỷ Thanh Điệp cùng cha khác mẹ của mình tắm rửa đều muốn nhìn lên khiến cho Thanh Điệp đồng dạng nắm giữ Thái cổ bí thuật Thanh gia, cùng dẫn xuất ra Thái cổ dị tượng trực tiếp đánh thành đầu heo.

Tần Lập âm thầm gật gật đầu, xem ra Thanh Đình này làm đầu heo cũng không phải lần đầu tiên.

Trong mắt Thanh Đình lóe ra hào quang tuyệt vọng, hắn có thể cảm giác được sự cường đại của đối phương, trấn áp hắn thật gắt gao, cái gì tự bạo, tự sát đều là một hy vọng xa vời.

Đầu của hắn đau như muốn nứt ra, hắn không biết đối phương đang làm gì, chỉ cảm thấy bên trong tinh thần thức hải của mình một vùng hồn loạn, rất nhiều chuyện hồi nhỏ, chuyện xấu từng làm, ngay cả hắn đều quên hiện tại lại giống như từng bức tranh rất nhanh xẹt qua trước mắt hắn.

Đây là chuyện gì xảy ra? Trong đầu Thanh Đình đột nhiên hiện lên một y niệm: Cướp trí nhớ.

Trời ạ! Tần Lập...Hắn không ngờ đang...cướp trí nhớ của ta. Ta không thể cho hắn thực hiện được.

Thanh Đình điên cuồng gào thét trong lòng, nhưng không có bất kỳ tác dụng gì. Hắn căn bản không thể phản kháng lực lượng tinh thần của Tần Lập. So sánh với tinh thần thức hải của Tần Lập, tinh thần thức hải của Thanh Đình chỉ là một hồ nước nhỏ, thậm chí là một vũng nước nhỏ, mà Tần Lập lại giống như đại đương mênh mông, sâu không lường được.

Thông qua trí nhớ của Thanh Đình, Tần Lập đối với Tây Vực cũng có một hiểu biết thật kỹ càng tỉ mỉ.

Tây Vực, tính cả Nam Cương Bắc Vực Đông Hoang cũng xưng là bốn nơi man di. Truyền thuyết vào thời đại Thái cổ, thế giới này là từ một đại lục cấu thành, trung gian là đại lục, bốn phía là đại dương mênh mông, dòng nước xiết vô tận.

Có xảy ra chiến đấu giữa Thái cổ đại thần cao nhất, gây nên một trận đại chiến thời đại Thái cả, đánh tới mức đại lục Thái cổ bị chia năm xẻ bảy, có đại lục theo đại dương trôi về phương xa, vì thế liền hình thành thế giới như ngày hôm nay.

Mà đại lục nơi Tây Vực kia, vào thời đại Thái cổ, theo truyền thuyết là bị các loại thực vật tu luyện thành Thái cổ đại thần chiếm cứ. Cho nên, ở Tây Vực cho tới hôm nay còn truyền lại đủ loại truyền thuyết thời đại Thái cổ. Bí thuật của rất nhiều gia tộc cũng đều có liên quan tới thực vật.

Nam Cương, truyền thuyết vào thời đại Thái cổ là nơi bị các loại Thái cổ thần thú chiếm cứ, cho nên bí thuật của gia tộc môn phái đa phần lấy hình tượng các loại động vật làm chủ.

Tỷ như Bảo Y mà Tần Lập đoạt được từ Liều Bình Dương kia. Năm đó Liều Bình Dương chính là cướp từ trên người Thánh nữ của Nam Cực Thánh địa của Nam Cương, mà Phượng Hoàng Bảo Y sỡ dĩ có thể bị Tần Lập tế luyện đến loại trình độ này, cũng không phải thuật luyện kim của Tần Lập cường đại cỡ nào. Trên thực tế, thuật luyện kim của Tần Lập xa không bằng thành tựu ở võ đạo.

Nguyên nhân chính là vì Nam Cương tại thời đại Thái cổ bị những Thái cổ thần thú kia chiếm cứ, cho nên một số bảo vật truyền thừa về sau hơn phân nửa có liên quan tới bọn họ.

Bắc Vực vào thời đại Thái cổ chính là một nơi cực kỳ hoang vắng, cho dù là truyền thuyết có liên quan tới bọn họ cùng rất ít. Nhưng có một điểm có thể xác định, Bắc Vực thời đại Thái cổ đồng dạng có Thái cổ đại thần có được đại thần thông.

Cho tới hôm nay, nơi đó có còn gia tộc môn phái truyền thừa hay không, thì không người biết được.Bạn đang đọc truyện tại - truyentop.net

Dù sao, thời đại Thái cổ cách ngày nay đã mấy trăm triệu năm, rất nhiều chuyện trên thực tế cùng đều là truyền thuyết. Đến tột cùng có phải là thật sự có chuyện đó hay không, ai cũng không đám cam đoan.

Đại lục Tây Vực thập phần rộng lớn, thậm chí diện tích so với Trung Châu còn lớn hơn ba bổn lần. Khoảng cách nơi Cực Tây khoảng hơn hai trăm vạn dặm, trung gian cách núi lớn biển rộng, nếu không thể hư không qua sông, căn bản không thể vượt qua.

Bởi vì không bị trận chiến tranh thời Thái cổ kia lan tới, Tây Vực vẫn bình yên phát triển cho tới hôm nay, hình thành một cục diện mười ba đại tộc, bảy đại phái.

Mười ba đại tộc này phân biệt là mười ba gia tộc lịch sử đã lâu dài. Bảy đại môn phái cũng đồng dạng truyền thừa từ thời đại Thái cổ, thậm chí càng sớm hơn.

Bọn họ đều có bí thuật độc môn, đệ tử ưu tú môn phái xuất hiện lớp lớp. Giữa mười ba đại tộc cùng bảy đại phái này có cạnh tranh, có hợp tác, có cừu địch sinh tử. Nhưng bọn họ đều có thể vẫn phát triển cho tới hôm nay, rất hiển nhiên những thế lực này đều có sở trường của mình.

Trừ mười ba đại tộc cùng bảy đại phái, Tây Vực cũng có các quốc gia tu luyện lớn nhỏ, sau lưng những quốc gia đó chính là hai mươi thế lực lớn này.

Đương nhiên, những quốc gia cùng với những môn phái lớn nhỏ kia đều phân bố trải rộng toàn bộ Tây Vực, bởi vì không trải qua trận chiến tranh Thái cổ ảnh hưởng đến, có thể nói Tây Vực hiện nay thật sự không hơn Trung Châu.

Đây cùng là nguyên nhân căn bản vì sao Thanh Đình dám mang theo bốn hộ vệ, sử dụng trận pháp từ Tây Vực vượt hư không đến Trung Châu. Thời đại Thái cổ, bọn họ là nhân vật bị khinh thường, mà tới hôm nay, thì đổi thành võ giả Tây Vực khinh thường Trung Châu.

Tần Lập ở trong trí nhớ của Thanh Đình còn chiếm được một tin tức khiến hắn rất hưng phấn: Tây Vực có một ngọn núi lớn, trên ngọn núi kia có một gốc Thần thụ.

Tần Lập ở trong trí nhớ Thanh Đình thấy bộ dạng gốc Thần thụ kia, không khỏi ngạc nhiên thán phục sự thân kỳ của tạo hóa.

Gốc Thần thụ kia, to hơn ba trăm thước, cao hơn vạn thước.

Cả gốc Thần thụ sinh trương trên một đỉnh núi tên Thiên Kiếm Sơn, đâm chọc trời, có truyền thuyết gốc Thần thụ này là một cây duy nhất còn lại từ thời đại Thái cổ. Thần thụ gần như thông linh, mỗi ngày đều từ trên thân cây chảy xuống Thần Tuyền, uống nước Thần Tuyền có thể giải kỳ độc thế gian, có thể tăng trưởng công lực. Mà trọng yếu nhất, nước Thần Tuyền có thể kéo dài tuổi thọ. Mỗi một cân nước Thần Tuyền có thể kéo dài mười năm sống lâu của một đại năng Địa Tiên sắp hao hết tuổi thọ.

Thần thụ mỗi ngày chỉ chảy xuống một trăm cân Thần Tuyền, nhìn như thật nhiều nhưng trên thực tế, toàn bộ Tây Vực gia tộc môn phái võ số, số lượng đại năng Địa Tiên cùng không ít. Trên cơ bản, tới cảnh giới Địa Tiên, chính là nhân vật ở đỉnh, nếu không thể đột phá lên cao hơn, chỉ có thể chờ thọ nguyên hao hết, cát bụi về với cát bụi.

Cho nên, tranh đoạt sở hữu Thần thụ cho tới bây giờ chưa từng ngừng nghỉ, thẳng đến khi mười ba đại tộc bảy đại phái xuất hiện mới chấm dứt vô số nắm tranh đấu.

Mười ba đại tộc cùng bảy đại phái, sau khi thương nghị quyết định cộng đồng chia xẻ Thần Tuyền chảy xuống từ Thần thụ. Tổng cộng hai mươi thế lực, mỗi thế lực mỗi ngày đều có thể có được năm cân Thần Tuyền.

Năm cân nước Thần Tuyền này, có thể kéo dài được thêm năm mươi năm của một đại năng Địa Tiên sắp hết tuổi thọ. Giá trị của nó không thể đo lường, đối với những thế lực lớn này mà nói, chính bọn họ cũng đều không đủ dùng.

Nhưng toàn bộ Tây Vực, lại có vô số môn phái gia tộc lớn nhỏ khác, cho dù hai ba môn phái chỉ có một đại năng Địa Tiên, nhưng tổng cộng lại cũng là một con số tương đương kinh người.

Cho nên, tuy rằng mười ba đại tộc cùng bẩy đại phái lũng đoạn quyển sỡ hữu Thần thụ, nhưng nếu muốn độc chiếm tất cả Thần Tuyền vậy khẳng định sẽ khiến rất nhiều người tức giận.

Vì thế, mười ba đại tộc cùng bảy đại phái, đem Thần Tuyền có được mỗi ngày đều lấy ra nửa cân đem bán đấu giá. Loại hội đấu giá này, hàng năm sẽ cử hành hai lần, mỗi nhà đại khái đều có khoảng hơn một trăm tám mươi can Thần Tuyền, tổng cộng hai mươi nhà cùng có hơn ba nghìn sáu trăm cân, nhìn như không ít, nhưng vẫn như trước không đủ phân phổi cho những đại năng Địa Tiên toàn Tây Vực.

Cho nên, giá cả của Thần Tuyền quả thực là giá trên trời. Đại năng Địa Tiên tầm thường, đừng nói một cân, cho dù một lạng đều mua không nổi, bởi vì thế gian này, không có gì so với sinh mạng càng thêm trân quy.

Còn sống, liền ý nghĩa có các loại cơ hội. Đã chết, cái gì cùng không có.

Con cháu ưu tú của gia tộc như Thanh Đình, cũng chỉ là nhìn thấy Thần thụ, thấy hình dạng nước Thần Tuyền, nhưng chưa từng có cơ hội uống qua cho dù là một giọt Thần Tuyền.

Loại đồ vật này, đối với mười ba đại tộc cùng bảy đại phái mà nói, đều sẽ tồn trữ lại, làm một loại tài nguyên chiến lược, tiến hành dự trữ. Cũng chính bởi vì nguyên nhân này, hai mươi thế lực này ở toàn bộ Tây Vực đến nay không người có thể siêu việt.

Tần Lập cảm thấy hứng thú nhất kỳ thật cũng không phải Thần Tuyền mà là bản thân gốc Thần thụ kia.

Ở trong thân thể hắn, phổi đã bị tinh kim lực tế luyện, cường hãn một cách không gì tả nổi. Hơn nữa, vào thời khắc mấu chốt, còn có thể đem tinh kim lực này, dùng phương thức lôi điện đánh ra tập kích đối thủ.

Như vậy bốn loại ngũ hành lực khác: Mộc lực, thủy lực, hỏa lực cùng thổ lực, sẽ có công hiệu như thế nào? Nếu có thể hấp thu toàn bộ ngũ hành lực vào trong thân thể, sẽ có biến hóa như thế nào?

Đối với điều này, Tần Lập phi thường chờ mong.

Trước đó Tần Lập cũng không nghĩ tới, từ nơi tên Thanh Đình này không ngờ đạt được một tin tức đáng giá như vậy, thật sự có một loại cảm giác mừng vui ngoài ý muốn, trong lòng thầm nghĩ:

- Nhất định phải tìm cơ hội, đi tận mắt nhìn Thân thụ kia, xem trong gốc Thần thụ kia có Mộc lực trong ngũ hành lực hay không?

Nghĩ rồi. ánh mắt Tần Lập rơi vào trên mặt Thanh Đình.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.