Chương trước
Chương sau
Trong nháy mắt này, Cơ Ngữ Yên cùng chúng đệ tử Băng Tuyết Môn phía sau, quả thật vừa sợ vừa giận.

Thánh Hoàng truyền chỉ, ai dám không nghe!

Đây là quy củ của phương viên mấy chục vạn dặm cả nơi Cực Hàn Băng Tuyết!

Tuy rằng sứ giả truyền chỉ này không lộ ra một chút ý uy hiếp, cũng không nói ra một lời nửa câu uy hiếp, nhưng Cơ Ngữ Yên rất rõ ràng. Đối phương đã tính toán tất cả các đệ tử Băng Tuyết Môn ở bên trong, loại tính toán này càng thêm đáng hận hơn uy hiếp trực tiếp.

Hiện nay Tần Lập còn không cách nào hành động. Lệnh chỉ này...nếu như không tiếp, như vậy những người Thánh Hoàng phái tới sẽ động thủ ngay. Mà hiện giờ, Cơ Ngữ Yên cần nhất là thời gian.

Trong đầu Cơ Ngữ Yên nháy mắt nghĩ tới rất nhiều chuyện, nghĩ tới phụ mẫu chết thảm, nghĩ đến đại bá tự bạo, nàng chậm rãi vươn tay.

Bộp!

Lệnh chỉ Thánh Hoàng, bị nàng nắm trong tay.

Trong nháy mắt này, sứ giả ở phía Thánh Hoàng bên kia thở phào một cái. Bọn họ chỉ phụ trách truyền chỉ, nếu như xảy ra sai lầm, bọn họ cũng sẽ phải bị trách phạt. Chỉ cần đối phương tiếp chỉ, như vậy sau này có chuyện gì, cũng không quan hệ tới bọn họ.

Còn các đệ tử Băng Tuyết Môn bên này, lại đang hết sức kích động. Nhất là Tây Qua, hắn nhìn thấy sư phụ cùng công tử hai người quan hệ ái muội, ở trong lòng đã coi sư phụ thành nữ nhân bên người công tử, nhưng lúc này sư phụ lại tiếp chỉ Thánh Hoàng...Sư phụ nàng có ý gì?

Các đệ tử Băng Tuyết Môn cũng lòng đầy căm phẫn nhìn sứ giả Thánh Hoàng đổi diện, tuyệt đối không ai lại chấp nhận sư phụ trở thành nữ nhân của Thánh Hoàng.

Đây không phải nói những đệ tử này giống như Tây Qua cùng Cơ Như Nguyệt, hy vọng sư phụ có thể gả cho Tần công tử. Mà là trong truyền thuyết, Thánh Hoàng có rất nhiều nữ nhân, không có một ngàn cũng có tám trăm.

Hơn nữa, thuần một sắc đều là phi tử.

Hoàng hậu của Thánh Hoàng, chỉ có một.

Nói cách khác, nếu như Cơ Ngữ Yên gả cho Thánh Hoàng, chẳng qua chỉ là một trong tám trăm mà thôi.

Thử nghĩ một chút, tới lĩnh vực Thánh Hoàng, bọn họ sẽ có địa vị gì? Nào có tiêu dao vui vẻ như ở Băng Tuyết Môn? Hơn nữa, Thánh Hoàng có nhiều nữ nhân như vậy, làm sao có khả năng chuyên sủng ái sư phụ?

Những đệ tử Băng Tuvết Môn, trong lòng gần như coi Cơ Ngữ Yên trở thành mẫu thân bọn họ. Tụy rằng đối phương không lộ ra một chút kiêu ngạo, nhưng bản thân sự kiện này cũng đủ kiêu ngạo rồi.

Đoàn sứ giả Thánh Hoàng này căn bản không cần phải biểu hiện ra kiêu ngạo ngang tàng nông cạn, như vậy sẽ hạ thấp bản thân.

Căn bản không để cho ngươi có chút đường cự tuyệt!

Đây...Chính là Thánh Hoàng!

Thánh Hoàng nhất mạch siêu quần xuất chúng, vua của phương Bắc.

Đám sứ giả Thánh Hoàng kia cũng biết trong lòng đối phương sẽ nghĩ gì, thấy đối phương tiếp chỉ rồi, cũng căn bản không muốn xảy ra chuyện gì khác, trực tiếp chắp tay, sau đó xoay người chuẩn bị rời đi.

- Chờ một chút!

Cơ Ngữ Yên giọng nói trong trẻo lạnh lùng gọi lại đám sứ giả Thánh Hoàng.

- Ngữ Yên hoàng phi còn có chuyện gì sao?

Sứ giả Thánh Hoàng nhìn qua chỉ hơn ba mươi tuổi, diện mạo cũng rất anh tuấn tiêu sái. Dù là đối mặt với Cơ Ngữ Yên, vẻ mặt cũng bình tĩnh, có vẻ hết sức ổn trọng.

Cơ Ngữ Yên khẽ nhíu nhíu mày, nói:

- Mời đừng gọi Ngữ Yên hoàng phi, bây giờ ta còn chưa gả cho Thánh Hoàng. Ta hỏi ngươi, lẽ nào Thánh Hoàng không có lời nào muốn ngươi đưa theo sao?

Sứ giả mỉm cười, lưu loát nói:

- Thánh Hoàng giao phó cho ta, nếu Cơ chưởng môn không hỏi, ta liền không câfn phải nói. Nếu như hỏi, vậy ta nói cho Cơ chưởng môn: chuyện Cơ gia, ngài ấy đã biết, chỉ cần Cơ chưởng môn đáp ứng gả tới. Thánh Hoàng ngài ấy...sẽ bỏ qua chuyện cũ!

Hay cho một câu bỏ qua chuyện cũ!

Cơ Ngữ Yên thiếu chút nữa nghiến nứt răng, đây là cường quyền sao? Đây là cường thế sao? Rõ ràng là các ngươi làm sai, ngược lại còn ra vẻ rộng lượng, nói cái gì bỏ qua chuyện cũ?

- Được, ta đã biết, ngươi đi đi.

Cơ Ngữ Yên sắc mặt bình tĩnh gật đầu, không nhìn ra vui buồn.

Sứ giả Thánh Hoàng đổi diện, trong lòng cũng sinh ra vài phần bội phục. Nữ nhân này một mình rời nhà, ở trên vùng đất cằn cỗi này chỉ trong trăm năm liền sáng tạo cơ nghiệp như vậy, cũng thật sự không dễ dàng, đích thật là có vài phần bản lãnh.

Tuy nhiên Cơ gia các ngươi đắc tội Thánh Hoàng, ngươi có thể chịu nhục tiếp nhận ý chỉ Thánh Hoàng, chuyện này cũng coi như bỏ qua...Nguồn: truyentop.net

Trong lòng nghĩ vậy, sứ giả này hơi gật đầu, nói:

- Kỳ thật Cơ chưởng môn không cần quá để ý, Thánh Hoàng ngài ấy anh minh thần võ. là người phong lưu phóng khoáng, tuyệt đối là rồng trong loài người (Nhân trung chi Cẩu à 8O). Bằng vào Cơ chưởng môn, gả cho Thánh Hoàng còn sợ không được ân sủng hay sao?

Sứ giả này nói xong, cười to dẫn theo đoàn người rời đi.

Đợi những người này vừa đi, đoàn đệ tử Băng Tuyết Môn lập tức bùng nổ.

- Mẫu thân, ngài thật sự đáp ứng sao?

- Mẫu thân, ngài thật muốn gả cho Thánh Hoàng?

- Mau thân, không thể gả cho hắn. Thánh Hoàng có mấy trăm phi tử, gả cho hắn nào có hạnh phúc gì chứ!

- Đúng vậy, sư phụ, sao ngài lại gả cho Thánh Hoàng được?

- Thánh Hoàng thật quá đáng, đây rõ ràng là đang bức ép mẫu thân, còn lẩy toàn bộ đệ tử Băng Tuyết Môn uy hiếp. Hừ, chúng ta dù là chết cũng sẽ không để mẫu thân gả cho hắn!

Cơ Như Băng vẻ mặt kích động lớn tiếng nói.

- Đúng! Mẫu thân, chúng ta còn không sợ chết. Thánh Hoàng nhất mạch quả thật là quá đáng. Cùng lắm thì chúng ta rời khỏi nơi này, chúng ta đi Trung Nguvên. Ta không tin Thánh Hoàng hắn còn có thể đuổi tới Trung Nguyên được?

Cơ Như Nguyệt dưới Tây Qua ảnh hưởng, vô cùng hướng tới Trung Nguyên.

- Như Nguyệt sư tỷ nói không sai, cùng lắm thì chúng ta đi Trung Nguvên.

- Đúng!

- Ta đồng ý!

- Ta cũng đồng ý!

- Mọi người đừng náo loạn nữa, nghe ta nói một lời!

Tây Qua vẫn im lặng, đột nhiên hét to, ngăn cản đệ tử Băng Tuyết Môn đang kích động.

Mọi người đều không rõ ràng nhìn Tây Qua, thầm nghĩ lẽ ra hắn là người không muốn mẫu thân gả cho Thánh Hoàng nhất chứ. Cả Băng Tuyết Môn hiện giờ ai mà không biết Tần công tử cùng Tây Qua có sâu xa, mà lúc trước Tần công tử cùng sư phụ về gia tộc, ái muội giữa hai người, đệ tử Băng Tuyết Môn ai mà không biết.

Tây Qua than khẽ, nói:

- Các người thật sự cho rằng, sư phụ đồng ý gả cho Thánh Hoàng lão quỷ kia?

Tây Qua nói những lời này, làm Cơ Ngữ Yên khổ tâm đầy bụng cũng không khỏi buồn cười, thầm nghĩ:

- Tiểu tử này, Tần Lặp đứng đắn như vậy, Tây Qua làm sao lại không chút ổn trọng như Tần Lập vậy chứ?

Tuy nhiên bị Tây Qua quấy rầy, Cơ Ngữ Yên sầu lo đích xác giảm đi vài phần, nhìn Tây Qua, cũng muốn nghe thử Tây Qua có thể nói ra những gì.

Ngay từ đầu, Cơ Ngữ Yên cũng không cảm giác Tây Qua nói có gì đặc biệt. Nhưng dần dần, sắc mặt của nàng trở nên có chút kinh ngạc, nàng không nghĩ tới Tây Qua thông minh như vậy, cỗ khí thế nghiêm túc này, rất giống như Tần Lập...Ai nha, sao ta lại nghĩ tới người hắn nữa?

Cơ Ngữ Yên có chút chột dạ nhìn thoáng qua các đệ tử của mình, phát hiện bọn họ đều tập trung tinh thần nghe Tây Qua nói. Trong lòng thở phào nhẹ nhõm, nhưng mặt vẫn đỏ bừng như trước.

- Lão già Thánh Hoàng kia vốn là một lão cẩu không biết xấu hổ!

Tây Qua nói câu đầu tiên, liền dọa mọi người nhảy dựng, ở nơi Cực Hàn Băng Tuyết này, dám công khai nhục mạ Thánh Hoàng như vậy, Tây Qua không nói là người đầu tiên, cũng tuyệt đối có thể xếp vào dãy hạng đầu.

Mọi người đều vô thức liếc nhìn Cơ Ngữ Yên, phát hiện Cơ Ngữ Yên đang ngây ngốc, cũng yên lòng. Xem ra mẫu thân quả thật không nghĩ tới phải gả cho Thánh Hoàng, bằng không khẳng định sẽ quát nạt Tây Qua.

- Mọi người hơn phân nửa đều nhập môn sớm hơn ta, hẳn đều biết lai lịch của sư phụ, sư phụ là người Cơ gia. Các người cũng biết, mấy ngày trước sư phụ trở lại gia tộc, xảy ra một trận chiến đấu, giết một gian tế ẩn nấp ở Cơ gia nhiều năm. Nhưng các người có biết, gian tế kia là ai hay không?

Việc này đa phần đệ tử Băng Tuyết Môn đích thật là không rõ ràng lắm, vì vậy đều lắc đầu.

Tây Qua nói:

- Tên khốn đã chết kia, chính là con tư sinh của Thánh Hoàng lão cẩu.

Oanh!

Tất cả đệ tử Băng Tuyết Môn, sắc mặt không khỏi thay đổi. Tin tức này, quả thật quá oanh động, quá có hiệu quả chấn động.

Cơ Ngữ Yên cũng không nhịn được lắc đầu cười khổ. Dù sao đây cũng không phải bí mật gì, không tới bao lâu bọn họ cũng sẽ biết, cho nên cũng không trách tội Tây Qua nói ra vào lúc này.

Tây Qua nói tiếp:

- Hiện tại các người đã hiểu được, vừa nãy tên sứ giả Thánh Hoàng chó má kia vì sao nói chỉ cần sư phụ gả cho Thánh Hoàng lão cẩu, liền sẽ bỏ qua chuyện cũ rồi chứ?

Cơ Như Băng vẻ mặt phẫn nộ nói:

- Đâv rõ ràng là bọn người Thánh Hoàng sai trước, hiện tại liền đổi trắng thay đen, bị cắn ngược một cái. Nói sẽ bỏ qua chuvện cũ với chúng ta, chúng ta còn chưa tìm bọn họ tính sổ nữa!

- Rõ ràng là bọn hắn sai trước!

- Thánh Hoàng đích thật là một lão cẩu!

Tây Qua khoát khoát tay, nói:

- Được rồi, mọi người cũng không cần sốt ruột. Chuyện này cũng không phải không có biện pháp giải quyết, sư phụ ngài ấy tự nhiên lo lắng chúng ta, sợ sẽ liên lụy đến chúng ta nên mới tiếp chỉ. Nhưng mà, tiếp chỉ thì thế nào? Thứ rác rưởi đó chúng ta dùng lau mông còn sợ cứng, hiện giờ sư phụ đang lo lắng nhất là Cơ gia, kế đó là chúng ta...

Kỳ thật còn có thứ ba, Tây Qua chưa nói, trong lòng Cơ Ngữ Yên lại rõ ràng. Thứ ba, chính là Tần Lập hôn mê bất tỉnh đến nay.

- Làm sao giải quyết đây?

Trong đám người, một nữ đệ tử Băng Tuyết Môn hỏi.

- Cái này, cần phải nghiên cứu cho kỹ, Tây Qua đĩnh đạc khoát khoát tay, nói:

- Ta chỉ phụ trách cho các người biết vì sao sư phụ phải tiếp nhận thứ rác rưởi này, không phụ trách nói cho các người giải quyết thế nào!

- Hừ, nói cũng như không!

Mọi người đồng loạt khinh bỉ Tây Qua.

Chẳng qua được Tây Qua chen ngang chọc cười như vậy, khối đá lớn trong lòng mọi người, dường như cũng nhẹ đi rất nhiều.

Không sai, Thánh Hoàng xuất chỉ, ai dám không nghe. Phương Bắc này thật là sẽ không có ai dám công khai cãi lại ý chỉ của Thánh Hoàng, có thể đã từng có, nhưng người như vậy đã sớm chết rồi.

Các đệ tử Băng Tuyết Môn đa số đều nghĩ vậy, không khỏi trầm mặc, nhìn Cơ Ngữ Yên. Cơ Ngữ Yên cười cười, khoát tay nói:

- Mọi người đều quay về dọn dẹp một chút, làm tốt chuẩn bị đào vong đi!

Tây Qua cùng Cơ Như Nguvệt, Cơ Như Băng đều nao nao, nhìn Cơ Ngữ Yên thầm nghĩ: Lẽ nào thật sự phải rời khỏi nơi này, đi tới Trung Nguyên hay sao?

Cơ Ngữ Yên cũng không giải thích nhiều, mà nói thẳng:

- Được rồi. Hôm nay cứ như vậy trước, mọi người không cần sợ, có mẫu thân ở đây, mẫu thân sẽ bảo hộ mọi người!
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.