Chương trước
Chương sau
Khi hai nguời đi lên đến đỉnh ngọn núi này, đưa mắt nhìn quanh, bốn phương tám hướng dãy núi kéo dài liên miên. Các ngọn núi đẹp nổi lên nối tiếp nhau, hùng vĩ xinh đẹp, nhìn không thấy cuối, làm cho người ta có một loại cảm giác rộng mở hoành tráng.

- Nơi này thật sự là không tồi!

Thưọng Quan Thi Vũ thở phào một cái, khẽ giang hai tay ra, mái tóc đón gió bay phấp phới.

Tần Lập nhắm mắt ngưng thần, bắt đầu tìm kiếm lối vào nơi thần bí. Không bao lâu, thần thức liền bắt được một cỗ đao động năng lượng kỳ dị, đại khái khoảng thời gian một nén hương thời gian thì năng lượng kia lại dao động một lần.

Tần Lập đi đến trước một khối đá to, nói:

- Chính là nơi đây!

Thi Vũ cũng đồng dạng nhắm mắt ngưng thần, thật lâu thật lâu mới mở to mắt, có chút bội phục nói:

- Nếu là để muội tìm kiếm, nhất định là không nhanh như chàng vậy đâu!

Tần Lập cười hắc hắc, nói:

- Đây là sở trường đặc biệt, bắt chước không được!

Thượng Quan Thi Vũ trợn trắng mắt nhìn Tần Lập một cái rồi nói:

- Đúng rồi. Tên vừa rồi rất mạnh ấy, sẽ không về tới đây rồi sau đó kêu một đám người đến đây chờ tấn công chúng ta chứ?

Tần Lập ngơ ngác. Không nói ai khác, vừa rồi phương hướng người áo xám chạy trốn tuy rằng không phải lên núi nhưng ai dám cam đoan tên kia không phải là từ nơi khác đánh lạc hướng mà lên?

- Vậy đi, nàng chờ một lát để ta cảm giác một chút!

Tần Lập nói xong, đứng trước mặt khối đá lớn, thần thức giống như thủy ngân bắt đầu lan tràn ra ngoài theo cánh cửa năng lượng vô hình này bắt đầu thẩm thấu vào bên trong.

Một cỗ lực lượng kháng cự khổng lồ từ bốn phương tám hướng tràn tới bao vây quanh thần thức của Tần Lập, dường như muốn đuổi thần thức của hắn ra vậy.

Thần thức của Tần Lập lại không chút di động, thẳng tắp về phía trước giống như một dòng sông chảy mạnh. Lực lượng kháng cự này giống như là đá cát bùn nơi dòng sông vậy, hoàn toàn không có chút ảnh hưởng gì.

Được một lúc thì hơi gặp chút khó khăn. Cánh cửa năng lượng cũng không phải là phá giải dễ dàng như vậy. Nếu không phải Tần Lập có Tiên Thiên Tử Khí Quyết, thần thức cũng không có khả năng cường đại như thế.

Hiện tại Tần Lập tự nhiên là không cảm giác được quá dài. Trên thục tế, Tiên Thiên Tử Khí Quyết là công pháp tu tiên, mà thế giới này cũng chỉ có vượt qua lôi kiếp, đạt tới cảnh giới Địa Tiên. Thần thức của cường già cảnh giới đó mới có thể so sánh được với thần thức do Tiên Thiên Tử Khí Quyết biến hóa mà ra.

Dưới Địa Tiên, không có thần thức của một ai có thể mạnh hơn Tần Lập!

Nơi cuối của cánh cửa năng lượng giống như là một cái lò xo khổng lồ, thần thức Tần Lập tiến lên vài lần đều bị đẩy nguợc trở về, tuy rằng không bị thương nhưng cái loại cảm giác này cũng không phải tốt gì. Hơn nữa, Tần Lập cũng không dám dùng sức quá mức, nếu thật sự làm hỏng cánh cửa năng lượng này sẽ xuất hiện hậu quả như thế nào, hắn cũng không biết. Nhưng mà chắc rằng cũng không làm cho người ta cảm thấy khoái trá.

Rốt cục vào thời điểm Tần Lập đã có chút không kiên nhẫn, cánh cửa năng lượng rốt cục xuất hiện một khe hở rất nhỏ, tựa như trên bầu trời ngẫu nhiên sẽ xuất hiện một vết rách vậy, bị thần thức Tần Lập nhanh chóng nắm chắc cơ hội. Sau đó thần thức nhanh chóng tiến lên, dựa vào khe hở rất nhỏ này xé ra một vết nứt thật lớn.

Thần thức rốt cục giống như là nước lũ tràn tới mãnh liệt. Thần thức tuy rằng không có mắt, nhưng trên thực tế so với ánh mắt còn có hiệu quả hơn. Địa hình chung quanh xuất hiện đầy đủ trong đầu Tần Lập.

Có ý tứ chính là bên kia cánh cửa không ngờ cũng là một ngọn núi lớn vô cùng. Mà nơi thần thức Tần Lập đi qua cũng không có người nào cường đại. Mãi cho đến khi thần thức của hắn lan tràn đến phạm vi mười dặm cách ngọn núi này mới cảm giác được có vài cỗ đao động rất mạnh. Trong lòng phỏng đoán, dao động này hẳn là ít nhất cũng phải từ cảnh giới Chí Tôn trở lên!

Hơi thở kéo dài dường như dung nhập làm một với tự nhiên, nếu không phải là người có thần thức biến thái như Tần Lập, cho dù người có cảnh giới Phá Toái Hư Không như Thi Vũ cũng khó có thể phát hiện được.

Khóe miệng Tần Lập không kìm nổi lộ ra một tia cười lạnh:

- Xem ra, nơi thần bí này thật sự không yên bình như trong tưởng tượng của mình!

Người áo xám kia quả thực chính là nguời ở trong nơi thần bí này, bởi vì thần thức của Tần Lập đã cảm giác đến hắn, Tần Lập thậm chí có thể cảm nhận được trong tinh thần lực của nguời áo xám này ẩn chứa cảm xúc phẫn nộ.

Xem ra, vừa rồi không chiếm được tiện nghi khiến cho nguời áo xám này cực kỳ tức giận, đang chờ chính mình và Thi Vũ đi vào, sau đó chặn đầu một kích đây!

Tuy nhiên Tần Lập cũng có chút kỳ quái, nguời áo xám này là như thế nào biết mình muốn đi vào trong nơi thần bí này nhỉ? Chẳng lẽ chỉ là tình cờ gặp may sao?

Tần Lập lắc đầu, cảm thấy được khả năng này không lớn. Nhưng chuyến đi này của mình, trừ Thi Vũ căn bản không có nguời thứ hai nào biết mục đích.

Nghĩ cũng không rõ, Tần Lập cũng sẽ không đi nghĩ nhiều làm gì. Thần thức lặng lẽ rút về, sau đó cười với Thi Vũ:

- Đám người kia quả nhiên đang mai phục bên đối diện đấy!

Thi Vũ cũng ngẩn ra, nói:

- Bọn họ như thế nào biết chúng ta muốn đi vào nơi này?

Tần Lập lắc lắc đầu, cười khổ nói:

- Không biết! Tuy nhiên đám người kia bộ dạng dưòng như rất cẩn thận. Linh thú có thể đạt tới loại trình độ này, thật là có chút khó hiểu a!

Đôi mày liễu của Thi Vũ nhíu lại, nhẹ giọng nói:

- Đúng vậy. Cho dù là bọn Xà Xà cùng Kim Điêu cũng có chút trí tuệ, nhưng so với tâm tư phức tạp của nhân loại đều coi như đơn thuần đáng yêu. Cho dù là lão vượn kia cũng chỉ là tính tình khó chịu, đa nghi cũng vẫn chưa được tính là chỉ số thông minh trác tuyệt cỡ nào. Có thể mặt ngoài cười cợt, chịu thiệt còn biết mai phục, muội chung quy cảm giác được sau lưng điều này dường như có bóng dáng của nhân loại?

- Nàng cũng có cảm giác này?

Tần Lập nhìn thoáng qua Thi Vũ, cười khổ nói:

- Ta cũng có!

- Vậy chúng ta...tiến vào hay không? Thi Vũ nhẹ giọng hỏi.Nguồn truyện: Truyện FULL

- Đương nhiên là vào! Tần Lập cười nhàn nhạt:

- Chờ ta tiến vào trước, dẫn dắt đám người kia rời đi, xem bọn họ rốt cục muốn làm cái gì. Một lát sau nàng hãy vào sau.

Thi Vũ có chút lo lắng nhìn Tần Lập, dịu dàng nói:

- Nếu không để muội vào trước đi!

Tần Lập vỗ vỗ bờ vai Thi Vũ:

- Làm sao có chuyện để nữ nhân của mình dẫn đầu?

Nói xong, thân hình hắn chợt lóe, liền vọt vào trong cánh cửa năng lượng này.

Thi Vũ nhìn bóng dáng Tần Lập biến mất, khẽ dậm chân, dẩu môi lên, đôi mắt xinh đẹp có chút lo lắng, càng nhiều là cảm động.

Nàng cũng rõ ràng, hiệu quả việc mình tiến vào trước chưa chắc có thể vượt qua Tần Lập. Bởi vì tính tình người này từ trước đến giờ chưa bao giờ chịu thiệt.

Sau khi Tần Lập tiến vào trong cánh cửa năng lượng, cảm giác được một cỗ lực lượng khổng lồ lập tức bao vây thân thể của mình, dường như muốn dùng loại lực lượng tinh thần này tẩy tủy thân thể của hắn vậy.

Mà thân thể Tần Lập đã trải qua các loại trân phẩm tuyệt thế cùng với chiến kỹ Cửu Thiên Thập Địa Duy Ngã Độc Tôn cải tạo, căn bản là không cần loại tẩy tủy này. Cho nên cỗ lực lượng khổng lồ làm người ta khó thể kháng cự kia lại không có chút biện pháp gì đối với Tần Lập, chỉ bao vây thân thể của hắn, nháy mắt truyền tống hắn sang bên kia cánh cửa.

Thân thể Tần Lập vừa mới xuất hiện liền cảm giác được có vài đạo công kích đồng thời đánh về phía mình. Nếu không phải trước đó có phòng bị, thật đúng là sẽ bị đánh không kịp trở tay.

Thân thể Tần Lập giống như là một con cá chạch giảo hoạt, mới vừa xuất hiện liền sử dụng Thiên Cân Trụy, rơi nhanh xuống đất, mấy đạo công kích hết sức cường đại kia lập tức thất bại. Có hai cỗ lực lượng cường đại còn va chạm vào nhau, ở trên không trung phát ra một tiếng "ầm" vang trời.

Chân Tần Lập vừa chạm đất, không kịp xem tình hình xung quanh thì mấy đạo công kích kia như bóng với hình đánh tới. Thân hình hắn giống như quỷ mị, nháy mắt biến mất.

Mà nơi hắn dừng chân lập tức bị đánh ra một cái hố thật lớn sâu hơn mười thước. Đá vụn cùng bùn đất, cây cỏ bắn ra bốn phía, uy lực kinh người.

Tần Lập hừ lạnh một tiếng, cũng thật sự có chút nổi giận. Công kích không chút lý do gì của đối phương này khiến hắn hết sức căm tức. Cho dù là chống cự lại kẻ xâm lược, ít nhất cũng muốn hỏi một chút đối phương mới phải chứ? (nói người mà chả nghĩ đến ta gì nhỉ A_A)

Ẩm Huyết kiếm trong nháy mắt ra khói vỏ, một cỗ kiếm ý Duy Ngã Độc Tôn nháy mắt tập trung vào một người tấn công, động tác người kia lập tức bị kiềm hãm, phát ra một tiếng kêu hoảng sợ.

Mấy nguời tấn công khác càng giống như điên cuồng đánh về phía Tần Lập. Bất kể hy sinh một đồng bạn cũng muốn đánh Tần Lập nát thành tro bụi.

Nếu Tần Lập cố ý muốn chém giết người bị kiếm ý tập trung, vậy cũng không tránh được sẽ bị công kích kia giết chết.

Thân thể Tần Lập lại chợt lóe, kiếm khí màu tím tung hoành trên bầu trời quét về phía mấy người tấn công kia. Cho dù né tránh cũng không thể cho đối phương được dễ chịu.

Mấy người tấn công kia đại khái không nghĩ tới Tần Lập còn có thể sử dụng ra chiêu thức như vậy, đều hoảng sợ lui ra bốn phía, sau đó ổn định thân hình bao vây Tần Lập vào trong.

Hai bên, bắt đầu giằng co!

Người áo xám kia, đôi mắt tam giác nhìn chằm chằm vào Tần Lập, trong mắt bắn ra hào quang oán độc. Dường như Tần Lập là kẻ thù giết cha của hắn vậy.

Mấy người khác cũng đều mặc đồ xám, khuôn mặt đều như bãi bổ cù (bác nào ngày xưa từng chơi bổ cù thì biết cái bãi nó thế nào; méo mó, lồi lõm...)? không ngờ không có một ai nhìn thuận mắt.

- Nguời xâm lấn - Chết!

Trong đó một người áo xám một mái tóc trắng dài; một khuôn mặt ngựa, môi dầy khụ chìa ra ngoài giống như là hai cái lạp xưởng dán trên mặt; lạnh lùng nói.

Sau đó hắn cong người, đạp nát một khối đá lớn dưới chân, bản thân thì mượn lực phản chấn bắn về phía Tần Lập. Một đôi bàn tay to như quạt mo mang theo sức mạnh vạn quân hung hăng vả vào đầu Tần Lập.

Sức mạnh một cái vả này cho dù là đánh lên sắt đá cũng có thể đánh nát càng không nói đến đầu người nữa.

Người áo xám xấu xí này vừa động, mấy người còn lại cũng đều động theo. Công kích cường đại mãnh liệt lại giống như sóng dữ, gào thét hướng tới Tần Lập.

Toàn thân Tần Lập trong khoảnh khắc bộc phát ra một cỗ khí thế kinh thiên, một luồng kiếm ý như quân lâm thiên hạ, tập trung vào người áo xám xấu xí lên tiếng nói. Một đạo kiếm khí màu tím giống như từ bên ngoài tinh không bay tới với một loại tốc độ nhanh đến tận cùng, chém về phía người áo xám xấu xí này.

- Hâyyyy!

Người áo xám hét lớn một tiếng, đôi bàn tay to như quạt mo kia nghênh đón luồng kiếm khí khiến hắn bỗng cảm thấy hoảng sợ.

- Phốc!

- A!

Một tiếng kêu thê lương thảm thiết, đôi bàn tay to của người áo xám này bị đạo kiếm khí màu tím sắc bén này chém rơi trong nháy mắt!

Lại nhìn Tần Lập, trong sự tấn công của mấy người kia, thân hình nhanh chóng quay ngược trở lại, không ngờ tìm được một nơi trống trải, vọt vào. Sau đó thân hình khi lướt ngang qua một người áo xám, hào quang Ẩm Huyết kiếm lóe lên!

Một vòi máu tươi lại phụt ra!
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.