Chương trước
Chương sau
Vẻ đắc ý trên mặt Ma Võ Xương còn chưa mất đi, liền cứng lại trên mặt. Trong mắt lão hiện lên một tia không thể tin được, lão thật sự không hiểu nổi, vì sao mình nói ra lực lượng sau lưng mình, ngược lại đối phương liền phát động công kích giống như điên cuồng như vậy? Lẽ nào lão ta không sợ loại đả kích sấm sét hay sao?

- Cuối cùng thì xảy ra chuyện gì?

Có người thì thào tự nói, sợ rằng đây cũng là vấn đề mọi người đều muốn biết. Ma Võ Xương hấp tấp ứng chiến, nhưng thần sắc vẫn không chút hốt hoảng, thân hình không ngừng chợt hiện chợt biến trên không trung.

Tiếng nổ ầm ầm thỉnh thoảng vang lên, tuy là bầu trời đêm nhưng vẫn có thể thấy từng tảng không gian lớn nổ vang giữa hai người, từng mảnh từng mảnh sụp đổ, hình thành một cơn lốc năng lượng thật lớn, hết sức dọa người!

Tần Lập nhàn nhạt nói:

- Quên đi, không có gì hay để xem cả, chúng ta đi thôi! Được rồi, tiểu xà xà, có thứ muốn tặng cho cô!

Hắc y Xà nữ nao nao, ít nhiều cũng vì Tần Lập thay đổi mà có chút không quen, bởi vì trong mắt của nàng trước giờ, Tần Lập đơn giản chỉ là một đứa nhỏ loài người rất có thiên phú. Cái gọi là dụ dỗ, dụ hoặc, câu dẫn các loại...chẳng qua là thiên tính của Xà nữ làm ra mà thôi.

Tần Lập lúc này, tuy rằng trên thực lực không có biến hoá, nhưng khí chất cả người lại đột nhiên xảy ra biến hoá rất lớn!

Dù ngay cả Lãnh Dao tâm tình vẫn có chút không quá để ý, cũng không nhịn được nghiêng đầu liếc nhìn Tần Lập. Tuy rằng nàng không mẫn cảm như Xà nữ, nhưng lúc này cũng cảm giác được trên người Tần Lập có một ít bất đồng. Dường như...càng thêm tự tin hơn?

Là như thế nào? Lãnh Dao nghĩ có chút không xác định, quay đầu lại nhìn thoáng qua bầu trời xa xa không ngừng truyền đến tiếng nổ ầm ầm, Lãnh Dao giống như rõ ràng được điểm gì đó.

- Cái gì chứ? Loại cơ hội cường giả chiến đấu nào phải dễ thấy được...Nè, người như ngươi...

Xà nữ bị Tần Lập kéo cổ tay, kéo đến lảo đảo, hận không thể hiện ra bản thể đè chết cái đứa nhỏ loài người xấu xa này.

- Lãnh Dao! Lấy ra một viên Bạo Nguyên Đan, cùng một viên Tinh Nguyên Đan.

Tần Lập dường như không cảm giác trên người mình có biến hoá gì, quay đầu lại nói. Lãnh Dao lấy từ trong người ra hai bình sứ, cẩn thận đổ ra hai viên đan dược.

Lúc đầu Xà nữ còn có vài phần khinh thường, ngẩng đầu cao cao, tuy rằng nàng đơn thuần, nhưng cũng không ngốc. Lúc trước Lãnh Dao hỏi kinh mạch nàng so với võ giả loài người thế nào, Tần Lập hỏi nàng đan dược có hiệu quả với linh thú hay không, trong đầu của nàng đã hiện lên vài điều. Chẳng qua đan dược của loài người, nàng cũng có vài phần chướng mắt.

Trên đỉnh Huyền Vũ, ngàn vạn năm qua có loại linh vật nào không sinh ra? Trong đó trời sinh ra đã có công hiệu to lớn, mà làm một trong bá chủ đỉnh Huyền Vũ, cái dạng linh vật tiên thiên gì Xà nữ chưa ăn chứ? Bởi vậy, tuy rằng Tần gia lấy đan dược lập nghiệp, nhưng cũng không đặt vào trong mắt Xà nữ.

Chẳng qua, thấy bộ dạng Lãnh Dao trịnh trọng khác thường, nàng vẫn còn không nhịn được quay đầu lại, len lén ngắm vài lần, mắt của nàng không cách nào dời đi được!

Trên thực tế, dù là nàng không cần mắt nhìn, cỗ dao động linh lực mênh mông từ đan dược kia phát ra, cũng đủ làm cho linh thú mẫn cảm như Xà nữ kinh ngạc không thôi! Trực giác nói cho nàng: đan dược này tuyệt đối không thể kém hơn bất kì thiên tài địa bảo nào nàng mà đã từng ăn trước đó!

- Đây là cái gì?

Xà nữ thốt lên, sau đó làm ra vẻ không coi ra gì, cong môi bổ sung:

- Cảm giác dường như còn có vài phần dược lực. Ừ, cũng coi như tàm tạm.

- Tàm tạm?

Lãnh Dao có chút buồn cười nhìn thoáng qua Xà nữ, nếu không có Tần Lập phân phó, nàng sẽ không lấy ra loại đan dược mới luyện thành này ra. Tuy rằng nàng luyện không ít, nhưng bởi vì tài liệu chủ cũng không nhiều, có thể nói Bạo Nguyên Đan là ăn một viên thiếu một viên! Ngươi không muốn ăn, ta còn không muốn cho ngươi nữa!

Chẳng qua động tác kế tiếp của Xà nữ hoàn toàn ngoài dự liệu của Lãnh Dao, nàng chỉ cảm thấy trước mắt mình hơi hoa một chút, nhìn lại thì hai viên đan dược trên tay mình đã tới trong tay Xà nữ.

- Trực tiếp ăn sao?

Hắc y Xà nữ vẻ mặt chờ mong nhìn Lãnh Dao, còn vươn đầu lưỡi nhỏ khiêu gợi liếm môi đỏ mọng bóng mịn, nhìn thật mê chết người.

Tần Lập cùng Lãnh Dao đều có vài phần buồn cười nhìn Xà nữ. Tần Lập lắc đầu, cười khổ nói:

- Tiểu xà xà, tuy rằng chính cô nói kinh mạch mình mạnh hơn mấy lần so với võ giả loài người, chẳng qua cô xác định mình có thể thích ứng được với loại nâng cao bùng nổ như thế này? Sẽ không căng vỡ kinh mạch của cô chứ?

- Gọi ta là Tiểu Tuyết!

Xà nữ lật mặt trắng trợn, hoàn toàn quên chính cô ta lần đầu tiên nhìn thấy Tần Lập liền tự xưng mình là xà xà.

Hai viên đan dược này mê hoặc đến nỗi nàng quả thực không cách nào khắc chế chịu đựng được. Nếu không phải nơi này là địa bàn loài người, còn có hai võ giả cảnh giới Phá Toái Hư Không đang chiến đấu, nàng thật muốn lập tức nuốt hai viên đan dược này xuống!

Nàng đã đứng ở cảnh giới Thiên Tôn đỉnh phong rất nhiều năm rồi, linh thú ra sức tu luyện, không phải chỉ cầu trường sinh như loài người. Nhưng nếu như không thể tiến vào cảnh giới Phá Toái Hư Không, thoát thai hoán cốt, bóng ma tử vong sẽ tuỳ thời bao phủ trên đầu nàng.

- Cứ yên tâm đi, ngươi cho là thọ mệnh mấy ngàn năm đến vạn năm của linh thú đều là uổng phí sao? Khảng định không có bất cứ nguy hiểm gì!

Vẻ mặt Xà nữ tự tin nói.

Trong lòng Tần Lập tính toán thời gian một chút, cách ngày Trầm Nhạc đại hôn còn có thời gian ba ngày, sau đó nhớ tới trong đan phương thượng cổ, có một đoạn ghi chép đơn giản về Bạo Nguyên Đan.

Sau khi dùng Bạo Nguyên Đan, thực lực sẽ có một bước nâng cao bùng nổ, mà quá trình này, thông thường sẽ không quá ba ngày! Cho nên nhớ kĩ: lúc dùng Bạo Nguyên Đan, đồng thời phải lấy Cố Bản Đan làm phụ, bằng không kinh mạch sẽ không thể thừa nhận mức tăng cường nguyên lực bùng nổ như thế.

Mà một khi nổ ra, nhẹ thì võ công phế sạch, nặng thì có nguy hiểm mạng sống! Tần Lập suy nghĩ một chút, vẫn quyết định nói ra sự thật với Xà nữ. Tuy rằng bởi vì hắn tận mắt thấy võ giả Phá Toái Hư Không xuất hiện mà cảm thấy lực lượng bản thân quá yếu ớt, nóng lòng tăng cường thực lực của mình. Nhưng nếu bởi vậy mà khiến cho bản thân Xà nữ bị trọng thương thậm chí tử vong, Tần Lập nhất định sẽ rất hổ thẹn.

Hai đời làm người, để cho càng biết quý trọng hơn người bình thường. Đối với địch nhân, sẽ dùng thủ đoạn độc ác, nhưng đối với thân nhân bằng hữu, đối với người một nhà, lại phải để bọn họ cảm nhận được ánh mặt trời ấm áp.

Sau khi Xà nữ nghe xong, hơi sửng sốt một hồi, sau đó đôi mắt linh động chớp chớp, hỏi:

- Dường như ngươi không cần phải nói cho ta những chuyện này. Dù là ta bạo thể mà chết, vậy cũng là tự ta tìm, không có quan hệ gì với ngươi cả!

Lúc này Lãnh Dao cũng ngẩng đầu, đôi mắt mở to nhìn Tần Lập không chớp, muốn nghe hắn nói như thế nào.

Tần Lập cười hắc hắc, vẻ mặt đương nhiên nói:

- Cô là tay đấm tốt nhất bên người ta mà! Nếu cô xảy ra chuyện gì, an nguy của ta ai tới phụ trách chứ?

- Hứ!

Hai nàng đồng thời không nhịn được xì Tần Lập một tiếng, trợn trắng mắt.

Lập tức Tần Lập để tâm phúc Tần gia bí mật tìm Trầm Nhạc tới. Trầm Nhạc tới tươi cười nói:

- Làm sao đệ lại trở về? Đó chính là chiến đấu giữa cảnh giới Phá Toái Hư Không đó! Nói thật chứ, dù ngay cả ta cũng lần đầu tiên thấy lão tổ tông ra tay, loại cơ hội này đúng là ngàn năm một thuở mà...

- Được rồi, đừng nhiều lời nữa. Huynh ở nơi này có loại mật thất ngăn cách khí tức gì đó hay không?

Tần Lập cắt lời Trầm Nhạc, dứt khoát nói thẳng yêu cầu của bản thân.

- A! Đệ...lúc này muốn đột phá?

Trầm Nhạc nhìn Tần Lập có chút không thể tin nổi, sau đó có chút bất đắc dĩ nói:

- Hừ! Đệ cứ chờ ta an bài. Chẳng qua đại hôn của ta sợ rằng đệ không theo kịp. Được rồi, lại có người nói là đệ thấy võ giả Phá Toái Hư Không, sợ quá lặng lẽ bỏ trốn rồi. Lần này đệ bế quan, sợ là càng thêm chứng thực cách nói này. Ha ha ha!

Nhìn vẻ mặt Trầm Nhạc có chút hả hê, Tần Lập có chút bất đắc dĩ nói:

- Coi huynh kìa, lẽ nào huynh không sợ Thôi gia sao? Lúc này bọn họ thế tới hùng hồn, chưa chắc chỉ có một người thôi đâu!

Trầm Nhạc bĩu môi, khó có lúc từ miệng con cháu hào môn phun ra một câu thô tục:

- Sợ con mẹ gì? Nếu như sợ có thể không chết, lão tử thật muốn làm một tên nhát gan chính tông nữa! Nếu như sáu đại thế lực chúng ta, hơn nữa mười mấy thế lực cao cấp và cả trăm thế lực trung cấp còn không làm gì được Thôi gia, như vậy chết thì chết thôi, dù sao có nhiều người làm đệm lưng như vậy!

- Huynh thật là đã có chuẩn bị tư tưởng!

Tần Lập cười chế nhạo một câu.

- Chuẩn bị...cái rắm!

Trầm Nhạc đặt mông ngồi bên cạnh Tần Lập, khẽ thở dài một tiếng, sau đó nói:

- Lần này tất nhiên Thôi gia đã có chuẩn bị. Ta đoán, kết quả cuối cùng hẳn là đã đánh qua một phen, sau đó một người ngồi xuống đàm phán...

Trầm Nhạc nói đến đó, nhìn thoáng qua Tần Lập, do dự một chút mới nói:

- Loại chuyện này kì thật xưa nay vẫn có, bên Thôi gia kia dù có mạnh mẽ thế nào đi nữa, cũng tuyệt không có khả năng giết sạch mọi người trên Huyền Đảo! Cho nên, sau khi bày ra lực lượng của mình, bọn họ sẽ lộ ra mục đích chân chính. Chẳng qua mặc kệ mục đích của bọn họ là gì, Tần huynh đệ, ta nói lời thật với đệ: đệ làm Thôi gia ăn nhiều thiệt hại như vậy, lại làm thịt võ giả trẻ tuổi có thiên phú có hi vọng nhất của bọn họ, nếu như Thôi gia có thể chịu buông tha đệ, vậy mới gọi là chuyện quái dị. Mà một khi đám phán, nhất định đệ sẽ bị Thôi gia đẩy lên bàn đàm phán, trở thành điều kiện đầu tiên!

Lúc này, Trầm Nhạc vẻ mặt nghiêm túc chăm chú, thật ra lần đầu tiên có khí độ người thừa kế đại phái.

- Ta? Trở thành điều kiện đầu tiên?

Trong lòng Tần Lập khẽ động, lập tức hiểu được.Bạn đang đọc truyện được copy tại Truyện FULL

- Không sai! Khảng định Thôi gia sẽ tạo áp lực với tất cả các thế lực, buộc giao ra đệ, hoặc là chờ bị diệt! Hiển nhiên Thiên Cơ Môn cùng Lâm gia nhất định sẽ đứng ở phía đệ. Nhưng mà, Tần huynh đệ phải ngẫm lại, ngoại trừ chúng ta lại có bao nhiêu người sẽ chịu vì một người ngoài mà để cho gia tộc cùng môn phái mình gánh vác phiêu lưu lớn như thế kia chứ?

Tần Lập gật đầu yên lặng, sau đó quay sang Trầm Nhạc chắp tay nói:

- Trầm huynh đại nghĩa, Tần mỗ nhận trong lòng. Lần này không có chuyện gì khác, chỉ cầu Trầm huynh cho mượn một gian mật thất, ngày Trầm huynh đại hôn, ta nhất định sẽ xuất hiện!

...**

Hắc y Xà nữ cùng Tần Lập ngồi đối diện trong một gian mật thất bế quan trọng địa của Thiên Cơ Môn, ở đây sâu cách mặt đất hàng cây số!

Đôi tròng mắt yêu mị của Xà nữ dừng trên người Tần Lập, bỗng nhiên nói:

- Tần Lập! Ngươi không cần phải mạo hiển phiêu lưu thế này, nếu ta có thể thăng cấp thành công...

Tần Lập khoát khoát tay, nhàn nhạt nói:

- Bắt đầu đi!
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.