Chương trước
Chương sau
Lão già khe khẽ lắc đầu nói:

- Nghe nói một người trong gia tộc Tần gia kia trong một lần say rượu vô ý nói ra. Không nghĩ tới đây giống như chọc vào tổ ong vò vẽ, gần như tất cả những gia tộc, môn phái lớn nghe được đều chen nhau kéo đến, đề nghị mua loại đan dược này. Những thế lực cường đại tuy rằng không ai mở miệng nói mua đan phương kia nhưng mục đích, tin rằng tiểu ca cũng có thể hiểu được, đều muốn chiếm đoạt!

Lão già này thở dài dường như có chút cảm khái nói:

- Đối mặt với lượng đặt hàng lớn của những gia tộc môn phái cường thế, trong thời gian ngắn, Tần gia căn bản không thể luyện chế ra nhiều đan dược như vậy. Mà luyện chế không ra, tất sẽ đắc tội với những gia tộc và môn phái này. Người ta sẽ nói, ngươi làm kinh doanh, ngươi luyện chế không được số lượng chúng ta yêu cầu, đó chính là làm lỡ chuyện của chúng ta, chậm trễ chuyện của chúng ta thì ảnh hưởng rất lớn. Như vậy đi, ngươi hãy bán phương pháp điều phối đan dược cho chúng ta là được rồi!

- Ỷ thế hiếp người!

Tần Lập cắn răng nói một câu.

Lão già gật gật đầu, cười khổ nói:

- Gia tộc và môn phái lớn này mà không phải ỷ thế hiếp người sao! Nếu chỉ là một nhà thì còn đỡ, vấn đề hiện tại chính là bốn đại gia tộc, ba đại môn phái trên Huyền Đảo. Bảy thấy lực đứng đầu Huyền Đảo này đều phái người đóng quân tại thành Phong Sa. Thực lực của bảy thế lực này cũng vô cùng cường đại, không ai nhường ai, hiện tại Tần gia đang bị kẹp vào trong, chịu đủ mọi sức ép! Cho nên, thành Phong Sa hiện tại thật sự rất hỗn loạn. Ngươi nghĩ xem, bảy thế lực lớn không phải chúng ta có thể trêu chọc. Đi đến đó, một khi không cẩn thận mà gặp bất cứ thế lực nào, vậy thì thảm rồi. Hơn nữa...

Lão già nói xong, hướng ra ngoài ý bảo:

-...ngươi còn mang theo một con linh thú như vậy, ngươi nói những người đó mà nhìn thấy, có thể có chủ ý với con linh thú của ngươi không?

Tần Lập gật gật đầu, phải thừa nhận lão già này nói có chút đạo lí, hắn thản nhiên cười:

- Lão nhân gia! Chỗ Tứ Quý Cốc kia đang xảy ra chuyện gì vậy? Theo ta được biết, Tứ Quý Cốc cũng chỉ có một Tứ Quý Môn, từ trước tới giờ luôn luôn yên tĩnh lắm mà!

Lão già nghe vậy, nhìn thoáng qua Tần Lập, cười nói:

- Tiểu ca thật có chút hiểu biết về nơi đó. Đúng vậy! Từ thời thượng cổ bắt đầu, Tứ Quý Môn vẫn luôn rất yên tĩnh, đây chủ yếu là vì đại đa số đệ tử của Tứ Quý Môn là con gái, không tranh với đời, hơn nữa cũng có quan hệ thông gia với đại đa số gia tộc và môn phái trên Huyền Đảo, cho nên luôn yên tĩnh. Tuy nhiên mấy năm gần đây, nơi đó xuất hiện một nữ đê tử kinh tài tuyệt diễm, nghe nói là tiên thiên linh thể!

- Thi Vũ?

Tâm tình Tần Lập hơi hơi trầm xuống, tuy nhiên vẫn bình tĩnh nghe lão già này nói tiếp.

- Mấy năm trước, chuyện này cũng không truyền ra phạm vi lớn, cũng chỉ có một số người biết được. Hơn nữa, đệ tử này của Tứ Quý Môn kia suốt ngày che mặt, ai cũng không biết khuôn mặt nàng ra sao cho nên cũng không gây chấn động quá lớn.

- Nhưng mùa xuân năm trước, nghe nói có một thiếu niên là vị hôn phu của nàng tìm tới muốn dẫn nàng đi, kết quả một số chuyện nảy sinh. Nữ đệ tử kia tháo khăn che mặt, đúng là tuyệt thế giai nhân, mà thiếu niên kia không biết vì sao mất tích. Sau đó tin tức này được người cố ý truyền ra, còn đại trưởng lão của Tứ Quý Môn lại tuyên bố công khai, muốn tuyển chọn vị hôn phu ưu tú trên Huyền Đảo cho người đệ tử kia. Kết quả rất nhiều con cháu của gia tộc lớn cùng nhau chen chúc đến!

Lão già nói xong, nhìn thoáng qua Tần Lập:

- Tiểu ca có phải cũng có tâm tư như vậy không?

- Đại trưởng lão của Tứ Quý Môn? Có phải mụ đàn bà áo xám?

Tần Lập kinh ngạc nghĩ trong lòng, thầm nghĩ:

- Mụ già đê tiện kia lại không chết?

- Môn chủ Tứ Quý Môn đâu?

Lão già lắc đầu nói:

- Nghe nói môn chủ của Tứ Quý Môn sau khi thiếu niên kia mất tích cũng nhẹ nhàng rời đi, cũng không biết tung tích. Chuyện của môn phái đó đều giao cho đại trưởng lão xử lí.

- Không ngờ dám đùa giỡn với ta! Băng Mộng Vân, mụ đàn bà thối ngươi...ngươi hãy chờ lão tử! Còn có mụ đê tiện kia nữa, lúc này ta sẽ không bỏ qua cho ngươi!

Tần Lập thầm nghĩ trong lòng, sau đó nói với lão già này:

- Đa tạ lão nhân gia đã thành thật nói cho, tại hạ còn có chuyện gấp nên cáo từ trước!

Tần Lập nói xong, đứng dậy muốn ly khai.Bạn đang đọc truyện tại - truyentop.net

Lúc này lão già Từ Quý cũng đứng lên, ánh mắt hơi lóe lên, do dự một chút rồi hỏi:

- Tiểu ca muốn đi Tứ Quý Cốc sao?

Tần Lập gật gật đầu, trầm giọng nói:

- Đúng vậy! Ta chính là vị hôn phu của cô gái tiên thiên linh thể!

- Hả?

Lão già Từ Quý nghe vậy không kìm nổi ngẩn ra. Tuy rằng lão nghĩ thiếu niên này có chút sâu xa với bên kia, nhưng lại không ngờ rằng nhân vật chính từ trong miệng của mình không ngờ đứng trước mặt mình!

Lão già hơi chút do dự, lập tức đứng lên, chắp tay về phía Tần Lập sau đó nói:

- Tiểu ca thật đúng như trong lời đồn, có cừu oán với đại trưởng lão của Tứ Quý Môn sao?

Tần Lập lạnh lùng cười, sau đó nói:

- Ta thề muốn giết mụ ta!

- Vậy ta liền đánh bạc cái mạng già này, đi một chuyến với tiểu ca!

Trên khuôn mặt hiền hòa và bình tĩnh của lão già Từ Quý lại lộ ra vài phần dữ tợn, sau đó lại kích động nói:

- Đến lúc đó tiểu ca có thể lưu mụ đê tiện kia cho lão ca tới giết được không?

- Ồ? Lão...lão cùng có cừu oán với mụ ta sao?

Tần Lập hoàn toàn ngây ngốc tại chỗ, thầm nghĩ:

- Chuyện này cũng khéo quá đi! Có lẽ mụ đê tiện kia gây thù oán quá nhiều. Làm sao ở nơi này cũng có thể thấy cừu gia của mụ?

- Cừu? Lão phu hận không thể băm mụ làm trăm ngàn mảnh! Vốn định sau khi đột phá tới cảnh giới Chí Tôn thì đi giải quyết đoạn thù hận này, thế nhưng đoạn khúc mắc này trở thành trở ngại lớn nhất của ta đột phá đến cảnh giới Chí Tôn.

Lão già Từ Quý nói xong, nước mắt tuôn rơi:

- Nhưng ta là kẻ yếu đuối, ta không dám xác định môn chủ Tứ Quý Môn có rời đi hay chưa. Truyền thuyết nàng đã đột phá đến cảnh giới Chí Tôn. Hơn nữa, ta không biết làm sao đối mặt với người ta thích năm xưa.

Cảnh tượng náo nhiệt khắp Tứ Quý Môn.

Đại trưởng lão ám xáo ngồi trên cao, vẻ mặt tười cười ngồi đối diện với những người thanh niên tài tuấn đang ngồi ở đây. Trên Huyền Đảo có bốn đại gia tộc, ba đại môn phái, không ngờ có con cháu của hai đại gia tộc và hai đại môn phái đến đây để tranh đoạt Thượng Quan Thi Vũ!

Hơn nữa, bốn người thanh niên tuấn kiệt này, khi đối mặt với bà ta đều lễ độ cung kính, mở miệng ra là gọi đại trưởng lão, thái độ đó quả thật có cách biệt một trời một vực với tiểu súc sinh Tần Lập!

Lão bà áo xám nhớ tới Tần Lập, trong lòng nhớ tới mối hận lớn. "Nếu không có Tần Lập, mình như thế nào lại có thể bị Băng Mộng Vân khống chế, làm sao lại xảy ra chuyện này chứ?

Vốn dựa theo suy tính trong lòng bà ta, tuyệt đối không thể gả Thượng Quan Thi Vũ ra ngoài. Sau khi chuyện Tần Lập kia phát sinh, bà ta thay đổi thái độ của mình, thầm nghĩ rằng:

- Đá văng cô gái xinh đẹp chướng mắt này đi ra xa. Nếu như Tần Lập kia chết thì mình đuổi Thượng Quan Thi Vũ đi, cũng như giải quyết xong mối hận lớn trong lòng. Dù sao sau giải thi đấu Chí Tôn, bà ta tuyệt đối không chấp nhận giữ Thượng Quan Thi Vũ ở lại.

Băng Mộng Vân quan tâm: một là giải thi đấu Chí Tôn, một thứ khác là thanh danh của Tứ Quý Môn.

Trong mắt bà lão áo xám lóe lên hào quang oán độc, trong lòng nghĩ thầm:

- Băng Mộng Vân! Không phải ngươi nói lão thân chia rẽ rất nhiều tình lữ hay sao? Lần này lão thân tạo cho ngươi một đôi nha! Để ta nhìn xem ngươi còn nói gì nữa? Nếu ngươi cự tuyệt, vậy khác gì tự vả vào mặt mình mà còn đắc tội với những thế lực này! Nếu ngươi đáp ứng, cây đinh trong mắt ta cũng sẽ không còn!

Nếu Tần Lập không chết, lão bà ám xáo lại nghĩ đến một khả năng, trong lòng hận không thể cất tiếng cười to:

- Vậy lão thân cho ngươi đấu đến chết cùng với những thế lực lớn! Nhìn xem ngươi còn có thể không chết?

- Nha đầu Băng Mộng Vân kia vì sao không giết ngươi, trong lòng suy nghĩ gì lão thân cũng không biết, nhưng nếu để lão thân gặp ngươi, tất nhiên chính tay đâm ngươi dưới kiếm!

Lão bà áo xám giơ tay trái, nhìn bàn tay chỉ còn lại một ngón cái trong lòng lại đại hận.

Tuy nhiên nhìn đám thanh niên tuấn kiệt đang ngồi không ai nhường ai, trong mắt của bà ta hiện lên một chút ý cười lạnh lẽo:

- Tần Lập! Lão thân đã truyền ra tin tức này, nếu ngươi còn sống, nhất định sẽ đến. Lão thân chờ ngươi!

Dọc theo đường đi, Tần Lập cũng khiêm tốn lãnh giáo về tình huống của những đại thế lực trên Huyền Đảo, Từ Quý cũng nói hết!

Bốn đại gia tộc trên Huyền Đảo, phân biệt là Lãnh Kiếm Thôi gia, Sát Kiếm Lâm gia, Nộ Kiếm Tiêu gia, Hỏa Kiếm Vương gia!

Cái gọi là Lãnh Kiếm, Sát Kiếm, Nộ Kiếm và Hỏa Kiếm phân biệt đại biểu cho đặc thù chiến kỹ của mấy gia tộc nay. Lãnh Kiếm Thôi gia, chiến kỹ gia truyền mang thuộc tính hàn băng, nghe nói chiến kỹ đó đã đạt tới Thứ Thần cấp. Kiếm khí chém ra, loại kiếm khí rét lạnh đó trong nháy mắt có thể đông cứng kinh mạch lại, thậm chí người có thực lực đặc biệt cường đại, chỉ dựa vào khí thế và uy áp mang theo hàn khí thì có thể đông lạnh người thành khối băng!

Sát Kiếm Lâm gia, con cháu nòng cốt được truyền ba mươi sáu lộ tuyệt sát, uy thế vô cùng hung mãnh, có lời đồn xuất kiếm là giết người!

Nộ Kiếm Tiêu gia, chiến kỹ thi triển ra giống như Kim Cương trừng mắt, chẳng những có thể tăng khí thế mình lên, hơn nữa khí thế trong chiến kỹ đó còn có thể khuất phục tâm thần đối phương, khiến cho tâm thần không yên.

Hỏa Kiếm Vương gia, chiến kỹ gia truyền cũng là Thứ Thần cấp, thuộc tính hỏa. Nghe nói chỗ mạnh nhất của chiến kỹ này căn cứ vào cảnh giới tu luyện khác nhau, uy lực ngọn lửa trong kiếm khí cũng không ngừng tăng lên.

Tu luyện đến ngọn lửa xanh, nhiệt độ trong kiếm khí có thể dễ dàng làm tổn thương đối thủ, cũng có nhiều cường giả trong gia tộc có thể tu luyện đến ngọn lửa trắng xanh, lực sát thương lại khiến cho người ta vô cùng sợ hãi!

Ba đại môn phái, phân biệt là Tàng Kiếm sơn trang, Thiên Ky Môn và Băng Thiên Nhai!

Trong đó Tàng Kiếm sơn trang, nghe nói có hơn loại chiến kỹ kiếm pháp cao cấp, các loại tuyệt học vô số kể!

Thiên Ky Môn càng phức tạp hơn, trong đó cũng có đủ loại tu luyện pháp môn, nghe nói Thiên Ky Môn cũng là môn phái có không ít đệ tử là linh thú.

Băng Thiên Nhai, môn phái cường đại nằm ở xa nhất về phía Tây Huyền Đảo, ngàn dặm nơi đó đóng băng, đồng thời cũng cực kì rét lạnh. Băng Thiên Nhai cũng là một môn phái thần bí nhất trên Huyền Đảo! Cũng biết bọn họ rất mạnh, nhưng số lượng đệ tử Băng Thiên Nhai thật sự hành tẩu trên Huyền Đảo cũng không nhiều.

Từ thời thượng cổ bắt đầu, bốn đại gia tộc và ba đại môn phái đại biểu cho bảy thế lực mạnh nhất trên Huyền Đảo, môn hạ đệ tử cũng có hơn vạn. Dù sao vật như chiến kỹ phàm là gia tộc có nội tình thâm hậu ít nhất cũng có người hai loại chiến kỹ cường đại.

Những thế lực này, mạnh mẻ chủ yếu về nội tình gia tộc rất thâm hậu!

Truyền thuyết trong bốn đại gia tộc và ba đại môn phái này, cảnh giới Chí Tôn đều có rất nhiều! Thậm chí còn có thể có cường giả nhập thần đột phá cảnh giới Chí Tôn, tạo ra thiên địa lôi kiếp. Tuy nhiên loại chuyện càng nhiều chỉ là truyền thuyết, gần như không ai dám nói tận mắt mình nhìn thấy.

Trong đó Lãnh Kiếm Thôi gia, khiến cho Tần Lập kìm lòng không nỗi nhớ tới dòng họ hoàng tộc Tân Tần quốc trong giới thế tục.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.