Ôn Giản cũng chẳng biết tại sao bản thân lại đột nhiên muốn hẹn Giang Thừa mừng sinh nhật cùng, chắc nhất thời bị hư não rồi. Sau khi tỉnh táo lại, cô thấy xấu hổ và căng thẳng, suốt giờ tự học buổi tối cô đều suy nghĩ phải trải qua thế nào. 
Sinh nhật mọi năm, gia đình đều tổ chức cho cô, không quá phô trương, chỉ là bữa tối phong phú hơn, thêm chiếc bánh sinh nhật, cả nhà cùng nhau chúc mừng. 
Ôn Giản nghĩ tới việc mời Giang Thừa tới nhà cùng ăn sinh nhật, phòng ốc phải dọn dẹp sạch sẽ trước, bánh trái không nên quá sơ sài, đây là lần đầu tiên cô mời bạn đến nhà mừng sinh nhật mà. 
Nghĩ vậy cô liền có chút đứng ngồi không yên, hồi chiều về nhà chưa nghĩ ra phải tổ chức thế nào, nên chưa nói với mẹ là cô mời anh nhỏ đến nhà ăn sinh nhật, cũng không yên tâm để một mình mẹ chuẩn bị, sợ chuẩn bị không kịp, bởi vậy sau khi cân nhắc một hồi, Ôn Giản lén tìm giáo viên xin về sớm nửa tiếng, sau khi đến cổng cư xá mới nhắn tin báo với Giang Thừa là cô đã về nhà trước rồi. 
Trong nhà không bật đèn. 
Sắp đến cửa nhà, Ôn Giản phát hiện trong nhà tối đen như mực, lòng cô hoang mang, lúc định vào nhà liền nhìn thấy mẹ cô mở cửa đi ra. 
Ôn Giản gọi bà một tiếng, Ôn Tư Bình không nghe thấy, vừa khóa cửa liền xoay người đi ngay, tay xách theo túi, tóc để xõa, đi rất vội vàng, không đi cửa chính mà đi ra từ cửa hông. 
Ôn Giản 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/duy-chi-minh-em/930435/chuong-21.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.