Trong trường, Uông Tư Vũ gặp được Ôn Giản, lịch sự hỏi Hứa Nhiễm có thể về lớp trước không.
Ánh mắt Hứa Nhiễm nhìn Ôn Giản hỏi dò.
Uông Tư Vũ đột nhiên đến tìm làm cô khá bất an, cô khẽ gật đầu, kêu Hứa Nhiễm đi trước.
Uông Tư Vũ vừa đi cùng cô về phía lớp học, vừa nhìn Hứa Nhiễm đi xa, lúc này mới hỏi:
– Người lúc nãy đã nói những gì với em?
Ôn Giản thuật lại cuộc đối thoại vừa rồi cho anh nghe, sau đó lo lắng hỏi anh:
– Người đó có vấn đề à?
– Vẫn chưa phải- Uông Tư Vũ mỉm cười, trấn an cô- Đang lúc nhạy cảm, nên cảnh giác chút thôi.
Thấy trong mắt cô vẫn còn vẻ bất an, liền vỗ vai cô:
– Không sao đâu, yên tâm vào lớp đi, đừng lo lắng vẩn vơ.
Ôn Giản do dự gật đầu.
Hai người đang đứng gần trước cửa lớp, Giang Thừa bên trong đúng lúc nghiêng đầu nhìn thấy, sự xuất hiện của Uông Tư Vũ làm anh nhíu mày, nhìn sang Ôn Giản.
Ôn Giản đang chào tạm biệt Uông Tư Vũ, cẩn thận thu hồi sự bất an trên mặt.
Trong lớp, Lâm Bằng Bằng cũng nhìn thấy họ, liền bất ngờ đi ra, lên tiếng chào hỏi Ôn Giản:
– Giản Giản- Sau đó nhìn Uông Tư Vũ, ngờ ngợ nói- Là Uông Tư Vũ phải không?
Uông Tư Vũ nhìn cô, nhíu mày:
– Em là?
Lâm Bằng Bằng thoải mái khoác tay lên vai Ôn Giản:
– Em là bạn học kiêm bạn thời thơ ấu của Giản Giản. Em biết anh, hồi đó anh là người hay đi theo ba Giản Giản- Cô định nói
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/duy-chi-minh-em/242391/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.