Minh Nim mỉm cười nhìn Duy Quan, nụ cười khẽ cong môi tinh tế đầy vẻ bí ẩn rồi cất giọng:
\- Giới thiệu với cậu đây là quản lý của công ty tôi, anh ấy là Đình Mạch Nhiên. Còn bên cạnh là em trai của anh ấy.
Duy Quan nhìn em trai quản lý Đình nở nụ cười ôn nhu hiền lành:
\- Đây là thí sinh vừa đoạt giải nhất, tôi rất ấn tượng về em.
Được nhận lời khen từ bậc tiền bối như thầy Duy Quan, cậu ấy mừng rỡ ra mặt:
\- Em cám ơn thầy!
Mọi người đứng cạnh nhau, vẻ mặt của ai cũng mang sự vui vẻ theo cách riêng của từng người. Chỉ riêng anh và cô có biểu hiện rất khác lạ nhưng không lộ liễu thái quá ra ngoài, có lẽ vì vậy nên chẳng ai nhận ra điều đó.
Duy Quan mở lời:
\- Chúng ta lâu rồi mới gặp nhau, tất cả mọi người cùng nhau ra quán nước tâm sự được không ?
Quản lý Đình cùng em trai nghe vậy thì lịch sự từ chối vì đã có việc riêng:
\- Tôi còn có việc cần hoàn thành nên phải về trước, mọi người đi vui vẻ. \_ Quản lý Đình thật thà nói.
\- Em thì có hẹn sẽ đi cùng bạn gái rồi, cô ấy đang chờ em. \_ Mạch Khang chỉ tay về phía cô gái đang đứng cách đó không xa, cô ấy cũng đang nhìn cậu.
Nói rồi hai anh em họ rời đi, trước khi đi quản lý Đình kỹ tính nói với Minh Nim:
\- Tôi sẽ bắt taxi về trước để lát nữa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/duong-vong-den-ben-em/2295708/chuong-37.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.