Tịnh Nhi hớn hở bước vào phòng thì thấy cô đang ngồi trên giường, Tịnh Nhi vui vẻ bước đến ngồi cạnh cô nói:
\- Lam à mình mừng quá, cuối cùng thì cậu cũng đã tỉnh rồi.
Cô tò mò nhìn Tịnh Nhi đáp:
\- Vết thương của cậu đã ổn chưa Tịnh Nhi ? Mình chỉ nhớ cậu bị tên Lý Gia Thiện đó đánh ngất xỉu rồi sau đó hắn giở trò đồi bại với mình nhưng chưa kịp làm gì thì mình đã dùng mảnh thuỷ tinh cứa dây để cởi được trói rồi vớ lấy thanh gỗ đánh hắn, hắn đã tức giận và đập đầu mình vào tường rất đau rồi mình không biết gì nữa. Nhưng mình liên tục nằm mơ thấy ba mẹ mình. Mở mắt ra thì thấy đang ở bệnh viện. Rốt cuộc mọi chuyện là thế nào ? Mình đã ngủ bao lâu rồi ?
Tịnh Nhi nắm lấy tay cô, cô ấy rất hạnh phúc vì cuối cùng cũng được nghe giọng nói của bạn mình. Nhi vô cùng tức giận khi nghe cô kể về chuyện tên Lý Gia Thiện muốn giở trò đồi bại với cô. Nhi nói:
\- Cậu đã ngủ suốt 2 tháng rồi đó Lam à. Vết thương của mình đã lành lâu lắm rồi. Tên khốn kia đúng là cầm thú, còn muốn làm trò đồi bại với cậu, làm không được thì khiến cậu bị thương như vậy. Nhưng hắn và đồng bọn đã bị công an tóm và sẽ ăn cơm tù. Mọi chuyện giờ đã bình an rồi.
Cô ngạc nhiên đáp:
\- 2 tháng, 2 tháng lận sao ? Mình đã ngủ lâu như vậy rồi sao chứ ? Mà anh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/duong-vong-den-ben-em/2295568/chuong-105.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.