" Phương ơi"
" Em đang làm gì đấy"
Nguyên lúng túng nhìn biệt danh cùng biểu tượng cảm xúc mà chính tay mình đặt kèm theo cái gì đó rất thích thú khi lướt đọc tin nhắn.
- Em ấy thích mình như này thì sao mà bị thằng ranh con vắt mũi chưa sạch cuỗm đi mất được chứ.
! Bạn không thể gửi tin nhắn cho Gạo yêu !
Nguyên đơ người, mọi cảm xúc gần như bị đình trệ. Anh ôm điện thoại bật người lên. Sao Phương lại chặn anh! Xem tin nhắn xong còn chưa trả lời nữa!
- Đm! Thằng ranh con đấy, tao mà gặp được mày thì mày chết với tao!
Nguyên tức chết rồi, chắc chắn là tại cái thằng được Phương giấu mặt nên ẻm mới thế! Chắc chắn rồi!
- Hắt xì...
Quang hắt hơi một cái, cảm giác hơi lành lạnh sống lưng như thể có ai chửi mình ấy. Ớn lạnh sương sống luôn rồi.
- Anh Quang bị sao đấy?
- Chắc hít trúng gì đó thôi.
Quang xoa xoa mũi rồi quay sang nhìn Phương nằm dài trên giường gấp, miệng chu lên nhìn điện thoại. Miệng nhìn như lẩm nhẩm gì đó, hình như là chửi người.
- Phương đang nhắn tin với ai đấy?
- Người yêu.
Quang hở một cái rồi lắp bắp hỏi lại.
- Người yêu?
- Ừ, người yêu.
Tiến bê đĩa cam ra nghe thấy cuộc hội thoại thì cười phá lên. Đặt đĩa cam xuống rồi nói.
- Anh không biết là đúng, Phương yêu anh hàng xóm hơn mười năm rồi đấy.
-
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/duong-vo-tu-be/2815484/chuong-24.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.