Phương ngồi trong căn tin tay ôm lấy cốc trà đào cam xả mà ngẫm nghĩ một chút. Linh từ đâu ôm vồ lấy từ phía sau cô mà toe toét.
- Bà thích uống cái này à?
- Nó ngon mà.
- Tôi không thích! Nó ngọt lắm!
Linh ngồi xuống bên cạch, tay cầm lon ca cao màu nâu sữa. Cô nàng nhanh chóng bóc ra rồi uống một ụm lớn.
- Ca cao ngon lắm bà uống thử không?
- Bà uống đi chứ tôi không thích.
- Mà này Phương... Bà có người nói rồi đúng không ?
Phương hơi đỏ mặt, cốc trà đào cam xả bị siết chặt hơn. Cô bỗng nhớ về lúc đó, cơn tức giận cứ thể nhen nhóm.
- Sao biết vậy?
- Anh người yêu bà đánh bà hơi lớn....
Linh cười nhưng Phương sặc nước rồi. Mặt cô đỏ hơn gấc, do không biết như nào nên đành cúi đầu xuống giả bộ uống nước. Còn Linh thì cười cười rồi uống ca cao. Không khí ngượng ngùng khiến cả hai chẳng biết nói như nào.
- Bé con, ăn thêm cái xúc xích này lót dạ đi gần mười giờ rồi.
Nguyên đặt cốc nhựa xuống, trong đó có bốn cái xúc xích. Tương ớt, tương cà được bóp ra một nắp nhựa. Anh nhìn ra hai đàn em của mình đang ngại cỡ nào nhưng anh đoán rằng có lẽ không có liên quan đến mình chắc là chuyện con gái với nhau thôi.
- Em chào anh, anh là trưởng câu lạc bộ âm nhạc đúng không ạ?
- Em là tân sinh viên? Học khoa nào đây.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/duong-vo-tu-be/2815471/chuong-29.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.