Mấy hôm nay, việc học dồn dập khiến cô với anh mệt mỏi vô cùng mệt mỏi. Sắp thi cử, cô cũng ôn luyện thêm ở bên ngoài nên gần đây số lần gặp cũng ít vô cùng. Nguyên nhắn tin lúc bảy giờ thì đến mười một giờ trưa cô mới trả lời.
- Mỏi quá.
- Phương này, dạo gần đây tớ không thấy Nguyên đâu nhỉ.
- À anh ấy cũng bận học chứ.
Linh ngáp một cái, tay duỗi lên cao cho đỡ mỏi. Cô chẳng cần để ý cũng biết gần đây hai người này không gặp nhau rồi.
- Anh ấy cũng mới năm hai mà gồng gánh quá.
- Chắc anh ấy muốn chạy chương trình sớm hơn, khoảng ba năm rưỡi ra trường chẳng hạn.
- Tớ tính học cao hơn cơ, anh Nguyên cũng tính học lên tý nữa.
- Phụt...! P-Phương!
Linh chỉ về phía sau lắp bắp gọi cô mấy tiếng ú ớ chẳng nói ra được câu hoàn chỉnh. Phương cau mày khó hiểu quay ra sau, cô thấy anh. Chưa kịp đứng dậy hay làm gì liền trông thấy thêm một người con gái đi ngay phía sau.
Cô chết sững người, xác nhận lại mấy lần rồi cô ngồi xuống ghế. Người con gái này cô chưa thấy bao giờ, lại càng chẳng thấy nét nào giống nhà của Nguyên.
- Đấy là chị An khoa hai mà! Sao lại như vậy? Cậu với anh ấy xích mích gì à?
- Không, gần đây tớ với anh ấy còn chẳng gặp được quá bốn lần.
Linh không biết phải nói gì, mọi thứ ở ngay trước mắt không thể chối cãi được. Giá
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/duong-vo-tu-be/2815439/chuong-48.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.