Kiếp trước, bố mẹ tôi, lấy tình thân, huyết thống để trói buộc tôi, không tiếc tự tay hủy hoại tương lai của tôi.
Nhưng bà nội không hề có quan hệ huyết thống với tôi, lại vì muốn kiếm tiền đóng học phí cho tôi, mà ngày nào cũng đi bộ thêm mười mấy cây số để nhặt ve chai bán.
Nhắc đến bà nội, tôi rất muốn được gặp bà.
Năm đó bố mẹ tôi ném cho bà nội mấy trăm tệ, muốn tôi trở về bên cạnh họ.
Bà nội mặc kệ tôi khóc lóc, im lặng nhận lấy số tiền đó, sau đó chuyển nhà đi nơi khác.
Tôi đã tìm kiếm rất lâu, nhưng vẫn không thấy tung tích của bà.
Mãi cho đến giây phút cuối cùng của cuộc đời, tôi mới biết, kiếp trước bà nội đã xem được những video mắng chửi tôi trên mạng.
Bà rất lo lắng cho tôi, gọi điện thoại cho tôi rất nhiều lần, nhưng đều không liên lạc được.
Bà nội tưởng tôi gặp chuyện không may, vội vàng từ quê lên, kết quả lại bị xe ô tô tông trúng...
Chuyện này, luôn là nỗi đau trong lòng tôi.
Tôi dựa theo ký ức kiếp trước, tìm được địa chỉ bà nội sinh sống.
Tôi quyết định trước khi đến trường, sẽ đi tìm bà nội trước.
Trước kia, tôi luôn cho rằng huyết thống tình thâm, không muốn tin rằng bố mẹ tôi cố ý bỏ rơi tôi.
Tôi cố gắng trở thành đứa con gái mà bố mẹ tôi yêu thích, thậm chí từ bỏ tương lai của mình để ở nhà ôn thi lại cùng Tống Miểu Miểu.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/duong-ve-phuc-han/3575653/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.