🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

"Con chỉ là làm những gì mà nó đã làm với con thôi, vậy mà mẹ đã nói con quá đáng?"



Nói cho cùng, là vì mẹ chỉ yêu thương Tống Miểu Miểu, không yêu thương tôi.



Cho nên dù tôi làm gì, trong mắt bà ấy cũng là sai.



Tôi không xé túi hồ sơ của Tống Miểu Miểu, chỉ là không muốn dùng thủ đoạn đê hèn như vậy để trả thù cô ta.



Hơn nữa, với thành tích của Tống Miểu Miểu, xé hay không xé túi hồ sơ thì có ảnh hưởng gì chứ?



Lúc này, bố tôi từ ngoài trở về.



Ông ấy xách theo rất nhiều đồ, đều là quà mua để dỗ dành Tống Miểu Miểu.



Bố tôi còn chưa kịp thay giày, đã bị mẹ tôi gào lên mắng: "Em đã nói rồi, nhà chúng ta chỉ cần một đứa con gái là Miểu Miểu là đủ rồi, nuôi Tống Vi cái đồ ăn cháo đá bát có ích gì chứ!"



Nếu như vô dụng, tại sao lúc trước lại tốn công sức để đón tôi về?



Trong tiếng mắng "Cút đi" của mẹ, tôi cầm lấy túi hồ sơ trên bàn và chiếc điện thoại trong phòng khách, đầu cũng không quay lại rời khỏi nhà.



Ký ức kiếp trước, in sâu trong tâm trí.



Khác với kiếp trước phải ở nhà nhẫn nhịn, ôn thi lại cùng Tống Miểu Miểu, cuối cùng u uất mà c.h.ế.t.



Thì kiếp này, tôi nhất định phải nghĩ cách dán kín lại túi hồ sơ.



Trường đại học trọng điểm là do tôi tự mình cố gắng thi đỗ, tôi nhất định phải đi học!



Tôi vừa mới bước ra

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/duong-ve-phuc-han/3575646/chuong-2.html

Chương trước
Chương sau
Nghe truyện Đường Về Phục Hận
Chương 2
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.