Trăm ngày để tang, Thập Tứ không cạo đầu không tu chỉnh mặt mài, đến Thất Nguyệt (49 ngày),trên đỉnh đầu tóc đen đã mọc dài nửa tấc. Tiết Vu Lan sáng hôm nay, ta bị râu của hắn chích vào má làm tỉnh giấc, đá hắn đạp hắn cũng không tác dụng, còn áp tới cọ ta. Ta níu lấy hai bên lỗ tai hắn đẩy mặt của hắn ra, lúc này hắn mới dừng lại, nhếch môi cười: "Tỉnh rồi?"
Ta cau mày nói: "Giống như con gấu vậy, không cho cười."
Hắn sờ soạng mặt của mình, lại cười: "Hắc, có chút nhếch nhác."
Ta thở dài, nữa ngồi dậy chuẩn bị thay quần áo, đẩy hắn ra nói: "Thôi, nhìn quen là tốt rồi."
Không ngờ hắn bỗng nhiên nhào lên đè ta xuống, hơi thở gấp rút lẩm bẩm: "Bảo bối, quần áo của nàng không có mặc tốt. . . . . ."
Ai đang lúc ngủ mà chú ý dáng vẻ của mình? Mà động tác thô lỗ của hắn, kéo dây buộc áo ngủ của ta càng thêm lỏng ra, ngực lộ ra hơn phân nửa. Lúc ta khép lại vạt áo, hắn liền bắt đầu gặm cổ của ta. Ta không thể không ngăn cản hắn, dùng cánh tay ngăn mặt của hắn lại, cau mày nói: "Còn hơn một tháng nữa!"
Hắn thối mặt, từ trên người ta bò dậy, đưa lưng về phía ta ngồi ở một góc oán trách: "Ai biểu nàng quyến rũ ta!"
Ta mặc kệ không đáp lại lời trách móc vô lại của hắn, vén rèm lên xuống giường thay quần áo, trả lời: "A, vậy buổi tối ngươi ngủ một mình đi." Mới vừa mặc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/duong-ve-phan-2/2492051/chuong-36-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.