Bọn chúng bị sợ đến xanh cả mặt, hơi liếc về phía ta bên này. Ta cũng không muốn Thập Tứ ở trước mặt ta trình diễn tiết mục ngược đãi trẻ em, liền đứng lên nói: "Ngươi nói chuyện đừng lớn tiếng như vậy."
Thập Tứ vội vàng đỡ ta, dịu dàng nói: "Ta không phải sợ bọn chúng phiềnnàng sao. Hôm nay cảm thấy thế nào?"
Ta lôi kéo Hoằng Ánh trả lời: "Tạm được. Đưa hai người bọn chúng trở về đi thôi, nương bọn họ sẽ lo lắng."
Thập Tứ liền gọi hạ nhân đi vào ôm các con đi, ôm vai ta nói khẽ: "Nàng đừng đi lại nhiều, ngồi đi." Vừa nói vừa đỡ ta ngồi trên kháng, thật giống như ta đã tám, chín tháng vậy. Hắn lại cười nói: "Chúng ta tới đặt tên cho hài tử có được hay không?"
"Không tốt. Là nam hay nữ còn không biết, quá phiền toái." Còn chưa tới hai lạng, đặt ra một đống kia đến lúc đó hoàn toàn vô dụng.
Hắn nói: "Vậy nàng xem lúc nào thì đặt tên tốt?"
Ta uống canh hạt sen hắn đưa cho ta, nói: "Chờ sanh ra xong xem một chút là tròn hay méo cũng không muộn."
*****************
Thịt cá không thể đụng vào, mỗi ngày chỉ có thể uống nhiều sữa tươi hoặc sữa đậu nành, ăn ba bốn trứng luộc. Chỉ cần không có nhiều dầu mở cùng thức ăn tanh, triệu chứng nôn nghén của ta tất nhiên cũng không nghiêm trọng. Thập Tứ kiên trì mỗi ngày bồi ta ăn cơm tối, nhưng ta thấy mặt hắn nhìn về phía thức ăn đầy bàn không hề có khẩu vị, liền đề nghị:
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/duong-ve-phan-2/2491954/chuong-15-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.