Lúc ấy không để ý, xoay người tiếp tục ngủ. Tự nhiên tỉnh lại ước chừng giờ Thìn hai khắc, ta rửa mặt dọn dẹp xong xuôi, ăn qua điểm tâm, lại để cho người gác cổng chuẩn bị xong xe ngựa, thì không sai biệt lắm là giờ Tỵ. Vừa muốn ra cửa, liền gặp phải Thập Tứ trở lại, hắn lôi kéo ta trở về phòng, cười nói: "Chờ ta đổi thân xiêm áo."
"Ngươi cũng muốn đi?" Ta ngạc nhiên nói.
Hắn ôm vai ta nói: "Đương nhiên phải cùng đi với nàng." Sau đó liền ôm ta vào trong ngực, hôn lên gương mặt của ta nói khẽ, "Thế nào không thấy nàng mang Mẫn Mẫn tới? Lúc chúng ta trở lại vừa vặn mang nó về cùng một thể?"
Ta không nhịn được hắn ban ngày dán dính vào, đẩy hắn ra nói: "Nói sau đi. Cũng phải đi nhanh chút." Hắn buộc lòng phải buông ta ra, phối hợp với Phó Hữu Vinh, hai ba lần thay xong quần áo.
Lúc về đến nhà, cha cùng Lý Hạo ở ngoài cửa nghênh đón. Thập Tứ xuống ngựa, đỡ ta xuống xe. Cha nhìn thấy chúng ta, liền bước xuống bậc thang, ta kêu một tiếng: "Cha." Thập Tứ hướng cha chắp tay nói: "Nhạc phụ đại nhân."
Cha hơi kinh ngạc, liền cười nói: "Thập Tứ gia thỉnh."
Thập Tứ ôm ta một cái liền buông ra, theo cha vào cửa chính. Ta thì kéo Lý Hạo, nói: "Ta có lời muốn nói với ngươi."
Ta cùng Lý Hạo cũng không đi theo bọn họ, mà là bước chậm đi thiên sảnh. Lý Hạo nhìn ta hỏi: "Tỷ, ngươi có khoẻ không?"
Ta cười nói: "Coi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/duong-ve-phan-2/2491934/chuong-12-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.