Tam Mao sắc mặt tái nhợt buồn cười nhìn nàng một cái, chỉ thấy hắn bước vài bước đến vách đá phía trước, cũng không biết là đẩy đến cơ quan gì, chỉ nghe một trận âm thanh “cót két cót két” vang lên, một cái giỏ lớn giống như cái thùng liền từ từ hạ xuống. 
“Ngồi lên đi!” – Tam Mao nói. 
Tần Dĩ Mạt ngoan ngoãn bước vào trong, ngay sau đó hắn cũng vào. Chỉ thấy bất quá trong một lúc, “giỏ trúc” này mang theo hai người bắt đầu chầm chậm lên trên đỉnh vách. 
“Thế này giống như đi thang máy vậy!” – Nàng lẩm bẩm. 
Nhưng mà thang máy bằng đất này rõ ràng không thể sánh được với thang máy chân chính, hai người ở bên trên ngây ngốc lắc lư một thời gian dài, rốt cuộc mới tới được bên trên của vách đá. 
Đỡ lấy Tam Mao, Tần Dĩ Mạt nhìn xung quanh, phát hiện nơi này cư nhiên lại giống như một bãi sa mạc, trơ trọi một mảnh. 
Tần Dĩ Mạt thấy hắn mặt mũi thống khổ, không khỏi đau lòng hỏi: “Huynh không cần gấp đâu! Hay là chúng ta nghỉ ngơi một chút đi!” 
Tam Mao lắc đầu, Tần Dĩ Mạt hết cách chỉ đành đỡ lấy hắn, hai người cứ một đường hướng bắc mà đi. Đợi sắc trời hoàn toàn đen kịt thì mới lảo đảo đến được một trấn nhỏ. 
“Phanh phanh phanh…” – Tần Dĩ Mạt dùng sức gõ cái cửa gỗ trước mắt. 
“Ai vậy?” – Tiểu nhị khách điếm tràn đầy mệt mỏi, hà hơi không ngớt mở cửa. 
“Vị tiểu ca này..” – Tần Dĩ Mạt thần sắc gấp gáp nói: “Ta muốn ở trọ!” 
Tiểu nhị nghi hoặc 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/duong-ve-nha-cua-vat-hi-sinh-nu-phu/561915/chuong-38.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.