“Nô tỳđã nói như thế nào, quả nhiên là có nương như thế nào thì nữ nhi cũng như thế ấy!” Thanh Bình một bên lột vỏ quýt, một bên mặt trào phúng nói: ” Hai mẹ còn đều là hồ ly tinh chỉ biết câu dẫn nam nhân”.
Tần Dĩ Mạt dựa trên Ngọc La tháp, nghiêng đầu buồn cười liếc nàng một cái, nói: “Được rồi, được rồi, ta không phải chỉ đi xem nàng ta một vài lần sao? Cũng đáng cho ngươi lải nhải không ngừng!”
“Tiểu thư, cô đúng là quá thiện tâm đó!” Thanh Bình tiện tay đem quýt đã lột đến bên miệng Tần Dĩ Mạt, lầm bầm nói rằng: “Cô cũng không phải không phát hiện ra, tiểu hồ ly tinh kia làm gì có nửa phần bị thương nào, cả ngày cũng chỉ biết quấn quýt lấy nam nhân, một câu Nam Cung ca ca dài một câu Nam Cung ca ca ngắn, thật làm người ta ác tâm!”
“Thế nào, Thanh Bình tỷ tỷ của chúng ta tức giận như vậy chắc không phải là cũng động tâm với Nam Cung công tử kia chứ, cho nên mới ăn giấm?”
Thanh Bình nghe Tần Dĩ Mạt trêu ghẹo xong, trên mặt bỗng đỏ lên, lập tức không chịu, nói: “Tiểu thư, cô nói cái gì vậy! Cái gì động tâm chứ! Nô tỳ mới không có”.
Tần Dĩ Mạt không có ý tốt cười khanh khách, nét đỏ ửng trên mặt Thanh Bình lại càng sâu, nàng đứng dậy giậm chân chạy ra ngoài.
“Ai u......” Thanh Thảo đang bước vào phòng bị đụng trúng có chút lảo đảo, nàng quay đầu nhìn Thanh Bình đang vội vã chạy ra ngoài, nghiêng đầu nghi hoặc, Thanh Bình tỷ làm sao
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/duong-ve-nha-cua-vat-hi-sinh-nu-phu/263089/chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.