Tần Dĩ Mạt nhìn nữ tử dung nhan tiếu lệ, phong thái xinh đẹp trước mặt, không khỏi thở dài trong lòng: “Người phải biết bảo bối nữ nhi của người đã biến thành một người khác mất rồi!” 
“Phu nhân, tiểu thư sáng sớm đã đến đây, chắc là vẫn chưa ăn sáng đâu!” Chúc ma ma tươi cười nói. 
Tả Hương Lan vừa nghe, mang ý cười, vừa nói: “Phải rồi! Phải rồi! Mau truyền cơm đi! Không thể để Hà nhi bảo bối của ta bị đói!” 
Tần Dĩ Mạt khéo léo đỡ Tả Hương Lan đứng lên, trong chốc lát, liền có bảy tám nha hoàn thân hồng y mang các món ăn đủ màu sắc lên, dù là trong lòng vẫn còn lo sợ không yên, nhưng nhìn cái bàn đầy những “món ăn trân quý”, Tần Dĩ Mạt khóe miệng co rút, thầm nghĩ: “Cái này cũng xa xỉ quá nha!” 
Chỉ thấy cái bàn tròn tử đàn khắc hoa này, bày ra hai mươi bốn món ăn, từng món tinh túy hoa mỹ làm cho người ta vừa nhìn vào đã thèm. 
Tả Hương Lan dùng đũa bạc gắp một cái màn thầu, bỏ vào cái chén sứ trước mặt Tần Dĩ Mạt, nói: “Hà nhi làm sao lại không ăn, có phải là không hợp khẩu vị không, con muốn ăn cái gì nương liền kêu bọn họ đi làm!” 
Tần Dĩ Mạt phục hồi tinh thần, khẩn trương nói: “Không cần đâu, những thứ này đều tốt lắm ạ!” 
Tả Hương Lan nhìn dáng nữ nhi cuối đầu dùng bữa, không khỏi khẽ hé môi cười. 
Cảm nhận được ánh mắt đầy yêu thương của nàng, Tần Dĩ Mạt càng thêm áy náy, sau khi vội vàng ăn xong điểm tâm, 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/duong-ve-nha-cua-vat-hi-sinh-nu-phu/263077/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.