Edit: Mây
Đặng Ngự đang làm việc ở gần đây, thấy Mộc Tử rời đi mua đồ uống một lúc lâu cũng chưa trở về, mới đi ra ngoài nhìn xem một chút.
Không ngờ vừa mới đi đến lại phát hiện Miêu Nhiễm cũng đang ở đây, hơn nữa còn đang rất kinh ngạc hỏi Mộc Tử xem anh có phải là anh trai ruột của Mộc Tử hay không.
Thật ra tên thật của Mộc Tử là Đặng Điểm, bởi vì me của bọn họ sau khi sinh cô bị băng huyết chảy quá nhiều qua đời, cho nên nhũ danh của cô ấy dựa theo họ “Lý” của mẹ, gọi là Mộc Tử.
Còn về chuyện Mộc Tử không nói được, là bẩm sinh.
Mộc Tử đưa điện thoại di động cho Đặng Ngự xem, lúc này mới biết được vừa rồi đã xảy ra chuyện gì, anh sờ sờ đầu em gái an ủi, rồi sau đó lại cười nói: “Vậy thì em nên cảm ơn chị dâu của em đi.”
Miêu Nhiễm không chịu nổi sự trêu chọc của anh, gương mặt ửng đỏ giận dỗi nói: “Đặng Ngự!”
Người đàn ông cười nhẹ, ánh mắt mang ý cười nhìn cô nói: “Em còn có việc không?”
Miêu Nhiễm lắc đầu, “Có thể nghỉ ngơi một hai ngày.”
“Vậy thì đi về trước đi, anh bận việc xong sẽ đi tìm em.”
“Được.” Lúc Miêu Nhiễm xoay người muốn rời đi, Đặng Ngự lại giữ chặt cô.
Cô gái quay đầu, chỉ thấy Đặng Ngự kéo Mộc Tử ra phía sau lưng anh, còn bảo Mộc Tử xoay người sang chỗ khác dựa lưng vào anh.
Giây tiếp theo, anh liền cúi người
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/duong-ve-ngai-ngu/3546957/chuong-156.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.